Hắn cảm thấy hơi xót xa, xót xa cho phận mình chỉ là một nhân sĩ giang hồ, dĩ nhiên vào lúc này sẽ cảm thấy đau buồn. Hắn quay đầu nhìn quanh, thấy ai nấy cũng vội vàng không chịu nổi, thấy được sự hưng phấn dạt dào của mọi người, cũng thấy sự sôi trào kích động đó.
Ôi, Trần Đại Hiệp há mồm, hô to:
- Bình Tây Vương của Yến quốc cũng sắp đến rồi!
Dù sao cũng là một cao thủ nên giọng của hắn rất to. Nhưng mà bốn phía đều ầm ĩ, khi hắn vừa hô lời này thì cũng có người có tư tâm lập tức tiếp lời:
- Đúng vậy, lần sau phải tóm lấy Bình Tây Vương Yến quốc đến đây làm tù binh!