Trịnh Phàm lắc đầu, nói:
- Trên đời này nào có chuyện đơn giản như vậy, lại nói, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, có lẽ dưới cái nhìn của ngươi, đây là chuyện tốt, nhưng theo bản hầu thấy, lại là chuyện giảm thiểu nguồn tiền thu vào khiến người ta đau não.
Tôn Anh gật đầu, hắn gia nhập giữa đường, còn chưa từng đi tới Phụng Tân thành, cho nên trong lúc đàm luận một vài thứ, thực hiện một số quy hoạch, khó tránh khỏi chỉ thấy được mặt ngoài.
Mà lời của Trịnh Phàm, tương đương với đang nói cho Tôn Anh biết, Bình Tây Hầu Phủ hoàn toàn nằm trong tay dòng chính của Hầu Gia hắn đây, triều đình bên kia trước mắt căn bản không đủ sức phân hoá và can thiệp.
Cho nên, tiền và lương thảo của triều đình, thuần tuý chỉ là bồi bổ.