Toàn bộ Trương gia, trước kia phải chịu loại đãi ngộ này …… Chỉ có tỷ nàng, Đại Nha.
Thư Dư mắt nhìn người Trương gia đều đang trốn tránh, cười lạnh lên, “Các ngươi trốn cái gì? Hài tử đang cùng các ngươi chơi đùa mà. Thân là ông bà nội, cha mẹ thúc bá của bọn nhỏ, sao có thể có chút yêu cầu nhỏ như vậy đều không thỏa mãn chứ. Các ngươi xem, ba cái hài tử nhà các ngươi chơi vui vẻ chưa kìa, trước kia thường xuyên chơi như vậy phải không?”
Nàng vừa nói lời này, lập tức nghe được một hài tử trong số đó nói, “Đúng vậy, chúng ta thường xuyên chơi như vậy, tam thẩm đều theo chúng ta.”
Thư Dư ánh mắt lạnh băng, Đại Ngưu càng là nghiến răng nghiến lợi, gắt gao cầm gậy gộc trong tay.
Nếu như có thể, hắn cũng muốn cứ như vậy xông lên, đem người Trương gia đều đánh cho chết khiếp.
Đại Nha nhìn cảnh tượng trước mắt, nhìn Đại Ngưu cùng muội muội đang che ở trước mặt mình trong mắt hiện lên mê mang.
Nàng rõ ràng…… Hẳn là nên ngăn cản hết thảy lại, nhưng miệng nàng không thể mở ra, chân tay cũng bất động, trong lòng thậm chí có loại cảm giác hả giận thống khoái. Những tích tụ trong lòng, ép tới mức nàng không thể thở nổi, rất nhiều lần muốn chết, những lần cảm giác hậm hực hít thở không thông, dần dần, tựa như đang tiêu tán.
Nước mắt không biết khi nào, xoạch xoạch rớt xuống.
Quá khổ, mấy năm nay, nàng thật sự cảm thấy mình sắp không chịu đựng nổi nữa rồi.
Chính là hiện tại, nàng không phải một mình đối mặt với Trương gia sài lang hổ báo nữa, có người đang che chở nàng, đang giúp nàng xả giận.
Đại Nha duỗi tay lau nước mắt, khi buông xuống, trước mắt lại có thêm một bàn tay, trong tay cầm một viên đường, nhét vào miệng nàng.
Bên tai truyền đến tiếng của Thư Dư, “Ngày đầu tiên lúc muội về nhà, cho Tam Nha mấy viên đường, con bé đã cùng với Đại Hổ ở kia thương lượng, nói phải để dành cho đại tỷ một viên, ăn đường, đại tỷ sẽ không khổ nữa.”
“Oa……” Đại Nha rốt cuộc không khống chế được, ôm Thư Dư gào khóc lên.
Một bên Đại Ngưu nhìn mà chua xót không thôi, “Đại Nha, là Đại Ngưu ca vô dụng, không sớm lại đây làm chủ cho muội.”
Đại Nha lắc đầu, lại nói không thành lời.
Trong viện mấy cái hài tử lại ngừng lại, Thư Dư đảo mắt qua, “Tiếp tục đi.”
Người Trương gia hận muốn chết, kỳ thật lực đạo của mấy hài tử cũng không lớn, đánh cũng không đau. Ngược lại đau là thời điểm bọn họ giãy giụa đứng lên, Thư Dư lại đi tới đạp cho một đạp.
Bọn họ lập tức ý thức được cho dù mọi người cùng nhau xông lên cũng không đánh lại một mình nàng, Trương lão đại vốn định thừa dịp Thư Dư không chú ý tới nhặt cục đá ném về phía nàng, kết quả Thư Dư tránh thoát đi sau đó lại đây dẫm một chân lên đầu hắn, hận không thể dẫm đến phun cả óc hắn ra.
Trương lão đại kêu la thảm thiết, đại khái là thanh âm quá lớn, trong thôn có người đi ngang qua cổng, lúc này đã bắt đầu gõ cửa.
“Quế thẩm, Quế thẩm xảy ra chuyện gì? Nhà các ngươi sao vậy? Có phải lại bắt nạt tam tức phụ nhà các ngươi không vậy?”
Cổng viện kia cũng không bền chắc, gõ vài cái đã bị mở ra.
Trương bà tử lại là đôi mắt sáng lên, vội vàng hô, “Cứu mạng a, cứu mạng có người giết người.”
Thư Dư không ngăn cản, nàng lấy ra một hộp phấn mặt tới, trực tiếp đào một ngón tay bôi lên trên thái dương Đại Nha.
Đại Nha cùng Đại Ngưu đều ngây ngẩn cả người, “Nhị Nha, muội đang làm gì vậy?”
“Không có gì, Đại Ngưu ca, lát nữa huynh cõng tỷ của ta đi ra ngoài. Đại tỷ liền giả bộ bất tỉnh đi, đừng nói cái gì cả.”
Khi nói chuyện, ngay cả khóe miệng Đại Nha cũng bôi đỏ, thậm chí mười ngón tay nàng đều làm cho hồng hồng.
Tóc cũng loạn, vỏ hạt dưa trên đầu nàng lúc bắt đầu, Thư Dư đã không có dự định lấy xuống rồi.