TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 248: Thư Dư Hoài Nghi Nhân Sinh

Thư Dư trang điểm ăn mặc kiểu này, Mạnh Duẫn Tranh tự nhiên tò mò.

Hắn nghĩ nàng hẳn là muốn đi gặp người nào đó, thậm chí theo bản năng cho rằng chính là Đông Thanh quan chủ mà bọn họ muốn tìm kiếm.

Cho nên hắn liền đi theo, nhưng mà lại nhìn thấy Thư Dư ngồi xổm ở trên đường mà người Giang phủ nhất định phải đi qua, thường thường nhìn về hướng Giang phủ. Vẫn luôn chờ đến khi Giang Lễ từ cửa sau chuồn êm ra, nàng mới đứng dậy, hứng thú vội vàng đi theo.

Mạnh Duẫn Tranh liền hiểu luôn, nàng muốn đối phó Giang Lễ.

Lúc ấy cũng không biết là suy nghĩ như thế nào nữa, liền…… Tự nhiên mà thay nàng đứng ở đầu ngõ nhìn chằm chằm, để ngừa vạn nhất.

Thư Dư nghe xong, lại là vẻ mặt hoài nghi nhân sinh, “Tính cảnh giác của ta, đã kém đến tình trạng này rồi sao?”

Gần như là bị người một đường theo tới, nàng thế nhưng cũng chưa phát hiện ra tý nào.

Tỉnh lại, cần phải khắc sâu cảnh tỉnh này.

Bằng không lần tới làm chuyện xấu, quá dễ bị đưa ra ánh sáng.

Triệu Tích ở một bên an ủi nàng, “Cô đã rất cẩn thận rồi, cô xem cô hóa trang thành cái râu quai nón, ta cũng không nhận ra được. Hơn nữa cô không thể so được với Mạnh Duẫn Tranh biến thái này đâu, cô đừng nhìn hắn lớn lên đẹp, nếu thật sự muốn làm người khác không chú ý tới hắn, hắn có thể làm cô cảm thấy hắn là trong suốt. Đừng nói cô, ta, còn có rất rất nhiều người, hắn muốn đi theo là đi theo, đều sẽ không bị người ta phát hiện. Hướng Vệ Nam đã từng nói, hắn cực kỳ thích hợp làm thám báo.”

Thư Dư tỏ vẻ có một chút được an ủi rồi.

Mặc kệ nói như thế nào, nàng vẫn nói với Mạnh Duẫn Tranh, “Vẫn là muốn cảm ơn huynh, về việc này, còn hy vọng các huynh giúp ta bảo mật.”

“Bảo mật thì tất nhiên không thành vấn đề.” Mạnh Duẫn Tranh gật đầu, “Chỉ là, Giang Lễ kia rốt cuộc đã làm cái gì?”

“Không có gì, một cái hoa hoa công tử si tâm vọng tưởng mà thôi.”

Si tâm vọng tưởng??

Không cần nói rõ, Mạnh Duẫn Tranh cũng biết ý tứ của lời này.

Mày hắn đột nhiên nhăn lại, biểu tình hơi trở nên không tốt. Triệu Tích thậm chí còn nhìn thấy hắn đặt bàn tay lên chậm rãi nắm chặt vào, trong lòng đột nhiên lộp bộp một cái.

Hắn vội quay đầu, nói với Thư Dư, “Nhưng cô đả thương Giang Lễ cũng vô dụng mà? Chờ vết thương của hắn tốt lên, vẫn có thể tới tìm cô.”

“Cho nên ta không chỉ mỗi đả thương hắn mà thôi, ta sẽ đem hắn ấn xuống đến nỗi hoàn toàn không dậy nổi.”

Mạnh Duẫn Tranh nói, “Ta có thể giúp nàng.”

“Không cần, ta đã nghĩ ra kế hoạch đối phó với hắn rồi, ta……” Thư Dư nói đến một nửa, đột nhiên dừng lại, nàng ngẩng đầu liếc mắt đánh giá hai người một cái, đôi mắt chuyển động, nói, “Chỉ là, hiện tại nếu các huynh đã biết, kế hoạch của ta đây cũng có thể thay đổi một chút.”

Kế hoạch ban đầu quá tốn thời gian lại cố sức, hiện tại ấy mà, nói không chừng có thể giảm bớt rất nhiều bước.

Mạnh Duẫn Tranh đã hiểu, “Cần chúng ta hỗ trợ sao?”

“Ân.”

Mạnh Duẫn Tranh nhịn không được nghiêng người lên phía trước một chút, “Cần cái gì?”

Nhưng mà Thư Dư lại chậm rãi quay đầu, tầm mắt dừng ở trên người Triệu Tích, híp mắt cười xán lạn, “Triệu đại phu?”

Triệu Tích nhìn nàng tươi cười chẳng có chút chân thành nào, phảng phất như thấy được Mạnh Duẫn Tranh đang cười vậy.

Hắn nhịn không được giật mình một cái, hỏi, “Như, như thế nào?”

“Huynh y thuật cao minh đúng không?”

Triệu Tích khẳng định gật đầu, “Đó là đương nhiên.”

“Vậy nơi đó của huynh có một loại dược hay không, sau khi người ăn phải, có thể trở nên cực kỳ tàn bạo. Cái loại mà một chút cảm xúc cũng sẽ đều bị phóng đại lên rất nhiều lần ấy?” Thư Dư tha thiết nhìn hắn, bộ dáng rất là chờ mong.

Triệu Tích nhịn không được lui lại phía sau một bước, nhỏ giọng nói, “Hiện tại không có, nhưng mà ta có thể lập tức phối ra được, cho ta mấy canh giờ là được rồi.”

“Không có việc gì, không nóng nảy, trước ngày mai có thể phối ra là được.”