Lương thị trực tiếp bị sặc luôn rồi, nàng kinh ngạc ngẩng đầu.
Cái chân ở dưới bàn đang điên cuồng dẫm mu bàn chân Lộ Tam Trúc, người sau mặt trở nên dữ tợn vặn vẹo, thiếu chút nữa không nhịn được thét chói tai ra tiếng.
Lương thị một bên dẫm một bên cười gượng nói, “Cái kia, A Dư à, kỳ thật ngươi cũng biết tam thẩm không có bản lĩnh gì, cũng không thể giúp đỡ được việc gì cho ngươi. Tam thúc ngươi chính là cùng ngươi khách khí một chút thôi, nhà ta còn có hai đứa nhỏ phải trông. Đặc biệt là Bảo Nha, nàng mới nhỏ như vậy, không có ta nàng không chịu đâu.”
Một bên Lộ Tam Trúc chỉ có thể dùng sức gật đầu, bị dẫm quá đau.
Lương thị nói xong còn không quên hố Lý thị một phen, “Ta thấy không bằng ngươi liền tìm đại bá nương ngươi đi? Nàng hiện tại cả ngày không có việc gì làm, mấy cái hài tử đều trưởng thành rồi, ngay cả Nhị Ngưu cũng có thể giúp đỡ trong nhà làm việc, nàng ngoại trừ giặt quần áo nấu cơm ra thì mỗi ngày đều vắt chân phơi nắng, nhàn rỗi lắm.”
Thư Dư nhìn nhìn thái dương ngày hè, cả thời tiết này cũng còn có thể phơi nắng?
Nàng buông chiếc đũa, phi thường tiếc nuối thở dài một hơi, “Vậy thì thật sự quá đáng tiếc, ta còn cực lực đề cử tam thẩm với bà nội, tuy rằng việc này kiếm không nhiều lắm, nhưng vẫn là tương đối nhẹ nhàng, so với bán hàng khô vẫn mạnh hơn một ít. Nếu tam thúc tam thẩm đều cảm thấy sự tình quá nhiều không thích hợp, ta đây liền tìm đại bá nương vậy, đại bá nương nhàn rỗi như vậy, nói không chừng kiếm được cũng nhiều, khả năng mấy tháng đã kiếm đủ hồi môn cho Lan Hoa rồi.”
Lương
Nàng lại bắt đầu điên cuồng dẫm Lộ Tam Trúc.
Lúc này Lộ Tam Trúc liền nhịn không nổi, nhanh chóng đứng lên chụp cái bàn một cái, “Chân ta đều sưng lên cả rồi, lại dẫm nữa thì ngươi đi mà cõng ta về.”
Phẫn nộ xong, hắn lại ngồi xuống, đối với Thư Dư hắc hắc cười, “A Dư, ngươi vừa rồi nói là ý gì vậy? Việc giúp ngươi này, là có thể kiếm tiền đúng không?”
Hắn muốn hỏi rõ ràng một chút, đây mới là điểm mấu chốt nhất.
Lương thị không dám dẫm hắn, cũng đồng dạng tha thiết nhìn nàng.
Thư Dư mỉm cười, “Đúng vậy, cũng là công việc khâu khâu vá vá thôi, nhưng mà không phải làm quần áo, chờ làm xong thì căn cứ vào số lượng trả tiền công.”
Không làm quần áo?
Lương thị kinh ngạc hỏi, “Cửa hàng trang phục kia của ngươi đổi nghề rồi à? Ta đã nói cửa hàng trang phục không sinh ý không thể làm mà, xem đi, lỗ vốn không thể tiếp tục kinh doanh chứ gì? Nhưng mà không làm trang phục thì làm cái gì?”
Thư Dư, “……” Đột nhiên lại có chút hối hận tìm nàng ta tới.
Nàng sâu kín thở dài một hơi, nói, “Cửa hàng trang phục sinh ý rất tốt, những quần áo làm lúc trước đã bán hết toàn bộ, hiện tại nương ta cùng A Hương di đang ở nỗ lực đẩy nhanh tốc độ, tranh thủ làm kịp quần áo mà khách nhân đã đặt trước. Các ngươi thật sự không cần lo lắng lỗ vốn không thể tiếp tục kinh doanh.”
“Gì, đều bán hết?” Lộ Tam Trúc chớp chớp mắt, không dám tin tưởng.
“Gì, A Hương ở nơi này của các ngươi làm việc?” Lương thị vĩnh viễn sẽ đặt trọng tâm vào những chỗ như vậy.
Chuyện này là khi nào thế, sao nàng lại không biết?
Còn có, A Hương ở đây làm quần áo, vậy tiền công là bao nhiêu? Không được, nàng phải đi xem.
Thư Dư sao mà không biết Lương thị đang nghĩ cái gì? Nàng lười phải nói nhiều, chỉ là mở miệng, “Vậy nếu tam thẩm không muốn thì hôm nào ta tìm đại bá nương xem, ta……”
“Không, ta vui, ta cực kỳ vui lòng.” Lương thị vội vàng bảy tỏ thái độ, thậm chí nàng còn chẳng hỏi nàng làm là việc gì nữa.
Thư Dư gật gật đầu, “Được, vậy lát nữa ta cùng bà nội nói một tiếng, xem xem bà sắp xếp như nào.”
Nàng nhìn thoáng qua mặt bàn, “Các ngươi ăn mỳ trước đi, ăn xong rồi nhớ rõ mang chén bát đi rửa, đem bệ bếp thu thập sạch sẽ.”
“Được rồi.” Hai người sảng khoái đồng ý.