TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 328: Tiểu Chân Bất An

Triệu Tích đi rồi, Thư Dư nhìn bóng dáng hắn, nghĩ đến đối thoại cùng Đại Nha đêm qua, chung quy cũng không mở miệng gọi hắn lại.

Nàng xách theo thuốc lảo đảo lắc lư trở về nhà, trong nhà có thêm hai đứa nhỏ, hơn nữa Lương thị mang Đại Bảo cùng Bảo Nha đến, quả thực náo nhiệt đến vô cùng.

Nguyễn thị hôm nay không đi chế y phòng, lão thái thái tuổi đã lớn, sợ bà không chiếu cố được hết, liền nghỉ nửa ngày để chăm sóc.

Thư Dư vừa về, nàng liền đem gói thuốc nhận qua, trước tiên đi sắc thuốc.

Thư Dư ôm Toàn Toàn, tiểu gia hỏa nhẹ thật sự, ngày hôm qua không có tinh thần gì, hiện tại đang nỗ lực muốn đứng lên.

Lão thái thái một bên nhồi ruột thú bông một bên nói, “Ngày hôm qua thật sự là dọa chết người, đứa nhỏ này lúc trước là sinh non, cũng mất công cô dượng cháu lúc trước chiếu cố tốt, nhìn mới không có vẻ ốm yếu. Nhưng vóc dáng vẫn hơi nhỏ, những hài tử lớn bằng thằng bé, có vài người đã có thể đi rồi, thằng bé lại ngay cả đứng cũng không nổi, còn dễ dàng sinh bệnh. Dáng vẻ kia ngày hôm qua làm bà thật sự sợ nó căng không xuống được……”

Lương thị ở một bên tiếp lời, “Cũng không phải vậy sao, nếu thật xảy ra chuyện, cô em chồng biết phải làm sao bây giờ á.”

“Được rồi, ngươi câm miệng.”

Lương thị ngẩng đầu, chớp chớp mắt, nàng lại nói sai câu nào rồi sao?

Rõ ràng là lão thái thái tự mình nói trước mà, hóa ra những lời này chỉ có mà mới có thể nói, còn mình thì không được?

Thư Dư cười cười, ôm Toàn Toàn ở trong sân đi lại, nhìn xem gà nhìn xem đồ ăn, tiểu gia hỏa cao hứng không thôi.

Tiểu Chân cũng nhắm mắt theo đuôi theo ở phía sau, sợ Thư Dư ôm hài tử đến mệt mỏi, muốn tiếp nhận lại thằng bé.

Thư Dư quay đầu lại nhìn tiểu cô nương một cái, Tiểu Chân thoạt nhìn hoảng loạn. Cha mẹ nàng xảy ra chuyện, hiện tại ở lại trong nhà nhị cữu cữu, tuy rằng bà ngoại thương nàng, nhưng nàng tuổi này cũng đã hiểu chuyện, cũng rõ ràng cái này gọi là…… Ăn nhờ ở đậu, cho nên một chút cũng không dám gây thêm phiền toái cho người khác, đặc biệt là dưới tình huống đêm qua đệ đệ còn náo loạn đến hơn nửa đêm.

Thư Dư ôm Toàn Toàn ngồi xổm xuống, cười nhìn về phía nàng, “Sao lại không cùng Tam Nha cùng Bảo Nha các nàng chơi?”

“Muội muốn chiếu cố đệ đệ.”

“Không cần, đệ đệ bên này có ta, muội đi chơi đi. Tam Nha ngày hôm qua không phải cho muội một con thú bông rồi sao? Không thích à?”

“Thích.” Tiểu Chân vội nói, “Muội rất thích.”

Nàng đêm qua cũng phải ôm đi ngủ.

Thư Dư biết nàng trong lòng bất an, nghĩ nghĩ, dứt khoát nói, “Nếu mà muội thật sự muốn làm gì đó, như vậy đi, muội giúp tỷ đảo mấy cái vải vụn đang phơi nắng kia nhé, được không?”

Tiểu Chân mắt sáng rực lên, “Được ạ.”

Nàng lộc cộc chạy tới đảo vải vụn, Tam Nha ngẩng đầu thấy được, cũng chạy nhanh tới hỗ trợ.

Kỳ thật nàng ngay từ đầu cũng đã hỗ trợ làm việc, Tam Nha làm việc đã thành quen, trước kia ở Thượng Thạch thôn còn phải đi đánh cỏ heo nhặt củi lửa, sau khi tới huyện thành, nàng thỉnh thoảng cũng sẽ phụ giúp bà nội làm việc.

Nhưng hiện tại Bảo Nha ở chỗ này, tam thẩm nhờ nàng hỗ trợ chiếu cố Bảo Nha, Tam Nha cũng chỉ có thể dắt theo hài tử.

Lúc này xem Tiểu Chân bận việc, nàng cũng không thể chơi tiếp được, dù sao Bảo Nha cũng đã quen thuộc với Chiêu Tài, để cho các nàng tự mình chơi thôi, nàng lộc cộc chạy tới cùng Tiểu Chân lật vải vụn.

Thư Dư cười cười, mắt nhìn Nguyễn thị bên kia đã nấu xong thuốc, nhanh chóng ôm tiểu gia hỏa này đi đút thuốc.

Quan sát một ngày, Toàn Toàn xác thật đã không đáng ngại, lão thái thái cũng yên lòng.

Tới buổi tối, Lộ Tam Trúc lại lần nữa chạy tới cọ cơm, lão thái thái liền tinh thần phấn chấn mắng chửi người.

Hai vợ chồng nhà này chết cũng không biết xấu hổ, cọ một hai ngày còn chưa tính, đây là tính toán mỗi ngày đều đến đây giải quyết đấy à?