Không nghĩ tới, lão thái thái còn chưa kịp mở miệng, Lộ Tam Trúc lại lên tiếng đầu tiên, nói, “Nương, con nói với nương chuyện này.”
Lão thái thái tức giận, “Có rắm mau phóng.”
“Con lại tìm một chỗ ở mới.”
Mọi người động tác nhất trí ngẩng đầu, có chút kinh ngạc nhìn về phía Lộ Tam Trúc.
Người sau hiên ngang lẫm liệt, “Con cảm thấy ấy, con hiện tại cũng là người có công việc đứng đắn, tức phụ con cũng đang kiếm ra tiền, con cũng không thể luôn ở lại cửa hàng của nhị ca được, thế không phải thành nhị ca nuôi nhà con sao? Quá không thể nào nói nổi. Rốt cuộc một nhà bốn người chúng con, vẫn là muốn sinh hoạt, liền nghĩ tự mình thuê cái sân.”
Mọi người nghe hắn ở bên này nói lời lẽ chính đáng, trong lòng lại đều rõ ràng, đây là Lộ Tam Trúc đi làm công khoảng cách quá xa, ăn không tiêu.
Cứ tưởng là hắn còn có thể kiên trì thêm được mấy ngày, không nghĩ tới mới hai ngày đã từ bỏ?
Lộ Tam Trúc nói, “Vừa lúc, hôm nay con nhận thức được một huynh đệ làm việc cùng con, hắn nói cho con biết một chỗ cho thuê nhà không tồi, cách rừng hoa đào cũng không xa. Con đây lúc trước tan tầm cũng đang đi sang, nhìn thoáng qua, cảm giác cũng không tệ lắm. Chỉ là quá muộn, chủ phòng hôm nay không có đó, phải ngày mai mới có thể thuê được. Ta rốt cuộc mới vừa làm công, ngày mai không tiện xin nghỉ, cho nên muốn ngày mai để tức phụ ta đi trước giao tiền thuê.”
Lương thị bị điểm danh ngẩng đầu lên, nàng thật ra cảm thấy ở hậu viện cửa hàng nhà nhị ca khá tốt mà, chỗ kia vừa an tĩnh vừa thoải mái, còn không cần tiêu tiền của mình, cách hẻm Lưu Phương cũng gần, nàng buổi sáng lại đây đem hài tử ném cho lão thái thái là có thể an tâm làm việc của mình.
Ngoại trừ mỗi ngày phải dậy sớm làm cơm sáng cho Lộ Tam Trúc, cùng với thường xuyên bị lão thái thái ghét bỏ ra thì nàng không cảm thấy chỗ nào không tốt cả.
Nhưng nàng cùng Lộ Tam Trúc điểm ăn ý này vẫn phải có, biết hắn đi làm công quá bị chậm trễ, liền đối với hắn một lần nữa tìm phòng ở không có gì dị nghị.
Chỉ là nghe đến đó lại hơi hơi nhăn mi lại, “Ta đi thuê nhà? Ta đây trời xa đất lạ, vạn nhất bị lừa thì phải làm sao bây giờ?”
Lão thái thái liếc xéo nàng một cái, nàng còn sẽ bị lừa?
Lộ Tam Trúc đối với tức phụ của mình ở trong thôn sức chiến đấu vẫn là rất có tin tưởng, nhưng đây là huyện thành, chủ phòng kia lại là người địa phương, tức phụ nếu mà không nói tốt được cùng đối phương vậy thì xác thật là rất dễ chịu thiệt.
Hắn liền quay đầu nhìn về phía Thư Dư, việc này A Dư đi là tốt nhất, nàng đi cũng chỉ có người khác thiệt thân thôi.
Thư Dư đang ôm Toàn Toàn, khóe mắt cảm nhận được hắn mãnh liệt triệu hoán, ngẩng đầu nói, “Đừng nhìn ta, ta ngày mai có việc rồi.”
Ngày mai chính là ngày chợ đen mở cửa, nàng phải đi lần mò tình huống.
Lộ Tam Trúc tiếc nuối thở dài một hơi, lại nhìn về phía lão thái thái.
Bà nhíu nhíu mày, “Được rồi, ta đi cùng tức phụ lão Tam.”
Bà rốt cuộc vẫn là mềm lòng, hai vợ chồng lão Tam khó có khi được làm chính sự, bà làm nương, có thể phụ một chút liền phụ một chút đi.
Một bên Tam Nha đi qua, “Bà nội, vậy con thì sao?”
Lão thái thái không ở nhà, Đại Hổ lại phải đi học đường, A Dư ngày mai có việc, dư lại mấy cái hài tử……
“Toàn Toàn ta mang theo, Tam Nha cùng Tiểu Chân, hai đứa cùng lão Nhị đi phố Ninh Thủy xem cửa hàng đi.” Vừa lúc thú bông cũng làm xong được mấy cái, lão thái thái cảm thấy có thể cho hai đứa nhỏ đứng ở cửa hàng hấp dẫn khách nhân.
Tam Nha lập tức giữ chặt tay Tiểu Chân nói, “Được, ta sẽ chiếu cố Tiểu Chân tỷ thật tốt.”
Sự tình cứ quyết định như vậy, Lộ Tam Trúc lệ rơi đầy mặt, hắn rốt cuộc có thể không cần dùng hai cái đùi đi một quãng đường xa như vậy để làm công rồi, quả thực quá thảm.