TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 580: Quả Nhiên Là Muốn Hại Nàng

Thư Dư đi ra khỏi phòng bếp, bên kia Tiết di nương vừa lúc cũng tiến vào.

Nàng ta liếc mắt nhìn Thư Dư một cái, có chút muốn nói lại thôi, ánh mắt trở nên đáng thương hề hề. Thư Dư lại mặt không biểu cảm từ bên cạnh nàng ta đi ra ngoài, Tiết di nương chỉ có thể cầm nguyên liệu nấu ăn tiến vào phòng bếp nấu cơm.

Thư Dư giả bộ về phòng lấy đồ, chờ đến lúc không ai chú ý lại xoay người, đi vào phía sau sân, đứng ở phía bên ngoài cửa sổ phòng đại cô nương các nàng.

Người Thư gia lúc này đều từng người bận rộn, cũng không ai chú ý tới nàng.

Thời điểm Đại cô nương cùng Nhị cô nương cãi nhau, Tứ cô nương cũng ở một bên giúp đỡ mắng.

Nhị cô nương bị mắng không còn kiên nhẫn, nhưng nàng hiện giờ thế đơn lực mỏng, không ai đứng ở phía nàng bên này.

Mắt thấy hai người mắng nàng càng ngày càng tàn nhẫn, thậm chí đến mức không cho nàng ăn cơm chiều, Nhị cô nương rốt cuộc nhịn không được mở miệng nói, “Các ngươi cho rằng ta là vì chính mình sao? Ta còn không phải là vì cả nhà chúng ta chắc.”

Đại cô nương thanh âm rõ ràng ngừng một chút, ngay sau đó cười lạnh, “Vì chúng ta? Ngươi cho rằng ta sẽ tin tưởng sao?”

“Các ngươi…… Các ngươi chẳng lẽ không nghĩ chơi chết tiện nhân kia sao?” Nhị cô nương cho dù đang trong khoảnh khắc tức giận tăng vọt, vẫn là đè thấp thanh âm nói, “Các ngươi cho rằng ta sẽ không duyên cớ gì đi tìm Lan gia kia sao? Ngày đầu tiên chúng ta tới, ta đã phát hiện Lan gia đối với tiện nhân kia có ý tưởng, sau đó ta lại thử tiếp xúc Lan gia một chút, Lan gia chính miệng cùng ta nói, chỉ cần ta giúp hắn, hắn liền giúp chúng ta giải quyết tiện nhân kia.”

Đại cô nương cùng Tứ cô nương khựng lại, hai mặt nhìn nhau.

Các nàng đương nhiên biết tiện nhân trong miệng Nhị cô nương là ai, hiện giờ kéo đầy giá trị thù hận trong lòng các nàng, cũng chỉ có Thư Dư.

Đại cô nương đương nhiên tâm động, dọc theo đường này đi bởi vì nàng, Thư gia nhân tâm đều nghẹn một bụng lửa.

Hơn nữa hai ngày trước lại còn bị đánh, làm các nàng càng hận không thể giết chết Thư Dư.

Chính là……

Đại cô nương trầm khuôn mặt, “Cho dù như thế, ngươi cũng không thể đổi đi giáo nhạc sở làm việc được, liên lụy đến những tỷ muội khác. Ta cảnh cáo ngươi, ngươi nếu lại dám có cái ý niệm này, cũng đừng trách chúng ta tàn nhẫn độc ác.”

Ngoài cửa sổ Thư Dư an tĩnh lui trở về, trên mặt treo nụ cười châm chọc.

Quả nhiên, mục đích của Nhị cô nương là nàng.

Nàng đã nói mà, một người đối với chính mình còn tàn nhẫn, ở lưu đày trên đường đều có thể nháo ra chuyện xấu mà dưới tình huống nàng động thủ đánh các nàng sao còn có thể an phận được đây?

Nàng đề phòng Nhị cô nương, quả thật là đúng.

Trở lại phòng bếp, Hầu thị đã làm xong đồ ăn. Lúc này trong phòng bếp ngoại trừ Tiết di nương, còn có Lý thị cùng nhị phu nhân.

Hai bên đều nhìn nhau không vừa mắt, Hầu thị dứt khoát cầm thức ăn trở về phòng.

Thư Dư đã ăn rồi nên vẫn đơn giản dùng một chút là ngừng tay.

Nàng nghiêng tai nghe phòng đối diện mấy người đại cô nương đi ra ngoài, lúc này mới thấp giọng nói, “Nhị cô nương này, là cái tai họa.”

Hầu thị tay cầm khoai lang khô dừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía nàng.

“Tam cô nương ý là……”

Thư Dư cười hỏi nàng, “Hầu di nương nghĩ như thế nào?”

Hầu thị đại khái có thể đoán được ý của Thư

Hầu thị đối với Nhị cô nương tự nhiên là chán ghét, đặc biệt sau khi nghe nói lần trước chính là nàng mua được quan sai cố ý làm ngựa bị sợ hãi muốn hại lục cô nương nhà nàng, thất cô nương càng có khả năng bị nàng đẩy xuống nước, liền cảm thấy người này thập phần đáng sợ.

Loại người này, không đứng dậy nhảy nhót được thì còn tốt, một khi đắc thế một ngày, người đầu tiên đối phó chính là các nàng.

Nàng không dám tưởng tượng lục cô nương bị nàng ta hại, chính mình sẽ làm ra chuyện gì nữa.