TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 62: Thư Dư Có Tiền Rồi

Vu lão gia để tùy tùng còn lại chú ý Thư Dư, còn mình phẩy tay áo một cái, đi nhanh hướng vào phía bên trong.

Viện môn một lần nữa đóng lại, cũng không biết bên trong đã xảy ra sự tình gì.

Thư Dư hơi mệt, ở bên cạnh tìm tảng đá ngồi xuống nghỉ ngơi. Ai nha, đại công cáo thành, kế tiếp phải xem Vu lão gia rồi, hy vọng hắn không làm mình thất vọng.

Cũng không biết đợi bao lâu, bên trong truyền đến tiếng vang bùm bùm chát chát.

Sau đó là tiếng nữ tử khóc gào cùng tiếng nam tử cầu. Nhưng mà khoảng cách quá xa, Thư Dư nghe không được rõ ràng, đại khái chắc là cũng đi theo hướng nàng muốn rồi.

Thời tiết hơi nóng, Thư Dư dịch dịch về phía bên cạnh, chuyển qua chỗ râm mát.

Chờ đến khi nàng chuyển chỗ lần thứ hai thì viện môn trước mặt rốt cuộc đã mở ra.

Thư Dư vẫn ngồi tại chỗ bất động, nhìn thấy Vu lão gia hơi chật vật, sắc mặt tức giận đến đỏ bừng từ bên trong đi ra. Nhìn dáng vẻ có lẽ đã chịu kích thích không nhỏ.

Hắn cũng không còn hoài nghi như lúc trước, làm thế vái chào thật sâu với Thư Dư, “Vu mỗ đa tạ đạo trưởng tương trợ.”

Thư Dư một tay chống đầu gối, một tay vô lực phất phất, nói, “Thí chủ không cần khách khí, bần đạo cũng không có làm cái gì.”

Vu lão gia nghiêm mặt, hắn thật sự cảm kích đạo cô trước mặt này. Nếu không phải có nàng, chính mình chẳng những dẫn sói vào nhà, đem một kẻ lừa đảo miệng toàn lời nói dối tôn sùng thành đại sư, còn vừa mất phu nhân lại thiệt quân, thiếu chút nữa nuôi con cho người khác, gia sản lớn như vậy đều dùng hai tay dâng lên.

Tựa như đạo trưởng nói chỉ cần thêm một hai ngày nữa thôi, hắn đã không còn biện pháp vãn hồi rồi. Đây chính là gia nghiệp mấy đời Vu gia bọn họ tích góp được, cứ như vậy bị hai người này nhìn chằm chằm.

Mới vừa rồi hắn nhìn thê tử nhiều năm tương kính như tân nằm trong ngực một nam nhân khác, thiếu chút nữa đã phun ra một búng máu rồi.

Quả thực là ghê tởm đến cực điểm, ghê tởm đến cực điểm mà!!

Vu lão gia cảm thấy đạo trưởng chẳng những có bản lĩnh thật sự, mà còn là ân nhân cứu mạng của hắn.

Người như vậy, hắn cần phải tìm mọi cách giữ lại mới phải, nhưng mà vừa muốn du thuyết đã thấy Thư Dư hữu khí vô lực, vội vàng hỏi, “Đạo trưởng làm sao vậy? Sao đột nhiên lại không có tinh thần gì thế?”

Thư Dư cười khổ, “Không có việc gì, chính là tiết lộ thiên cơ phản phệ mà thôi.”

Vu lão gia kinh ngạc, đúng vậy, đạo trưởng lúc trước đã nói rồi, nếu như nàng giúp hắn thì sẽ bị phản phệ.

“Vậy đạo trưởng……”

“Phốc……” Thư Dư trực tiếp phun ra một búng máu.

Vu lão gia kinh hãi, “Đạo trưởng, đạo trưởng làm sao vậy?”

Thư Dư xoa xoa miệng, “Không nghĩ tới lần phản phệ này nặng như vậy.”

Vu lão gia tức khắc sốt ruột, “Có biện pháp nào có thể ngăn cản không? Phải làm sao mới có thể hóa giải?”

“Chỉ cần bần đạo làm nhiều việc thiện, cứu tế nghèo khó tuổi già cô đơn trẻ nhỏ nhiều hơn, tích lũy công đức, liền có thể triệt tiêu phản phệ này.

Không sao đâu, bần đạo nghỉ ngơi một lát sẽ đi làm việc thiện, rất nhanh sẽ không có việc gì.”

Vu lão gia lập tức nói, “Ta đây cho người đỡ đạo trưởng hồi phủ nghỉ ngơi nhé, chuyện làm việc thiện này ta thay đạo trưởng hoàn thành.”

Thư Dư hiền lành cười cười, “Thí chủ có thể làm nhiều việc thiện thì tất nhiên là không thể tốt hơn rồi, sát khí này hoặc nhiều hoặc ít vẫn có ảnh hưởng tới thí chủ, ngày thường làm nhiều việc thiện thì sẽ chậm rãi tiêu tán. Nhưng mà thí chủ làm việc thiện, công đức là thí chủ, bần đạo phản phệ là bần đạo, bần đạo phải tự mình làm việc thiện mới có thể hóa giải. Thí chủ yên tâm, bần đạo không sao đâu.”

Vu lão gia nhìn dáng vẻ của nàng kia, làm gì có chỗ nào giống không có việc gì.

Hắn dừng một chút, lập tức từ trong ngực móc ra hai tấm ngân phiếu, “Một khi đã như vậy thì bạc này đạo trưởng nhất định phải nhận lấy, đạo trưởng hãy dùng tiền này đi làm việc thiện, cũng không biết…… Có đủ hay không?”