TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 63: Cáo Từ

Đủ đủ đủ, đương nhiên đủ.

Thư Dư liếc mắt nhìn một cái, hẳn một trăm lượng bạc đấy.

Tuy là Thư Dư rất muốn làm hắn xuất huyết nhiều chút, nhưng làm tới dễ xịt lốp. Hiện giờ Vu lão gia quá mê tín, quá muốn có hài tử nên khi tuyệt vọng mới cái gì cũng có thể thử.

Nhưng hắn quản lý gia nghiệp to như vậy, sao có thể thật sự không có đầu óc? Chờ mấy nữa hắn bình tĩnh lại, không hề chấp nhất với hài tử, lại ngồi ngẫm nghĩ không chừng sẽ phát hiện lỗ hổng mà nàng chui vào. Nếu nàng lừa dối quá nhiều, Vu lão gia khẳng định sẽ đau lòng mà đào ba thước đất tìm cho bằng được nàng.

Hiện tại sao, không nhiều không ít, vừa xinh.

Nhưng mà Thư Dư vẫn chối từ một phen, ngươi tới ta đi một hồi lâu sau, Thư Dư lúc này mới cố mà nhận lấy một trăm lượng kia vậy.

Nàng xoa xoa máu bên khóe miệng đứng lên, “Bạc này là thí chủ cấp, bần đạo hành thiện tích đức tất nhiên cũng có một phần công lao của thí chủ. Thời điểm không còn sớm, thí chủ chắc là còn có rất nhiều sự tình phải xử lý, bần đạo xin cáo từ trước.”

“Ai, chờ một chút.” Vu lão gia sao chịu để nàng rời đi? Đạo trưởng này tính chuẩn như vậy, hắn còn trông cậy vào nàng xem giúp mình xem phải làm như thế nào mới có thể có hài tử đấy.

Vu lão gia chắn trước mặt Thư Dư, “Không dối gạt đạo trưởng, Vu mỗ trong lòng còn một chuyện muốn thỉnh đạo trưởng chỉ điểm đôi chút.”

Thư Dư lắc đầu, cười nói, “Thí chủ sở cầu, bần đạo tuy rằng không biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ, nhưng nhìn chữ mà thí chủ viết ra lúc trước thì hẳn là có quan hệ tới con nối dõi. Mới vừa rồi bần đạo cũng nói, họa của thí chủ, nhân quả ở trên việc con nối dõi, có một số việc, chớ có cưỡng cầu, thuận theo tự nhiên thì hết thảy đều tốt đẹp.”

“Ý của đạo trưởng là……”

“Bần đạo học nghệ không tinh, cho nên vừa rồi chỉ mới xem sát khí đã bị phản phệ. Hiện giờ không thể giúp thí chủ được nữa, nhưng thật ra có vài câu muốn nói với thí chủ. Mệnh lí hữu thời chung tu hữu, mệnh lí vô thời mạc cưỡng cầu, duyên con cái là trời cao chú định.”

Vu lão gia ngơ ngẩn, “Cho nên đời này của ta quả thực không thể có hài tử sao?”

Thư Dư nhịn xuống xúc động muốn trợn trắng mắt, cái này ta biết được chắc, ta lại không phải đại phu.

Nàng tiếp tục cười, “Thí chủ không cần quá bi quan, chỉ cần thí chủ thiệt tình yêu thích hài tử, đối xử tử tế với hài tử, không cần lợi dụng bàng môn tà đạo làm ra việc thương tổn tới hài tử. Hài tử tự nhiên sẽ biết trong phủ thí chủ là nơi đất lành, vận con cái cũng sẽ vượng lên.”

“Bần đạo chỉ có thể nói đến đây, cáo từ.”

Vu lão gia còn muốn cản lại, Thư Dư đột nhiên lại che ngực khó chịu khụ hai tiếng, hắn tức khắc thu tay lại.

Đạo trưởng này rõ ràng khác biệt với kẻ lừa đảo Cảnh đại sư kia, nàng không màng danh lợi, vân du tứ phương, không có khả năng thật sự lưu lại nghỉ chân trong phủ lâu dài. Nếu như cưỡng cầu, cuối cùng có hại khẳng định là chính mình.

Vu lão gia muốn hỏi Thư Dư danh hào cùng địa chỉ, Thư Dư lắc đầu, nói một câu, “Có duyên sẽ lại gặp nhau.”

Thư Dư đi rồi, Vu lão gia thập phần tiếc nuối nhưng lại không có cách nào ngăn được.

Trước mắt hắn còn phải xử lý sự tình phu nhân nhà mình cùng Cảnh đại sư thông dâm mưu tài hại mệnh đây, đúng là cũng không rảnh lo cái khác.

Vu lão gia sắc mặt lạnh lùng, một lần nữa đi vào trong viện.

Vu thái thái cùng Cảnh đại sư kia vốn không phải người có mấy kiên cường, dưới sự ép hỏi của Vu lão gia rất nhanh đã đem kế hoạch khai ra sạch sẽ.

Vu lão gia thế mới biết được trong phủ đã có không ít người bị hai người này thu mua rồi, không chỉ có nha hoàn cùng kiệu phu bên người Vu thái thái, thậm chí còn có cả quản sự.

Quản sự kia rất nhanh đã liên lụy ra Nguyễn gia thôn Nguyễn bà tử, Vu lão gia nghĩ đến lời của Thư Dư, nói hắn không nên làm ra việc gì thương tổn đến hài tử. Nhưng Nguyễn bà tử này làm cái gì? Mười mấy năm trước đã bán ngoại tôn nữ, hiện giờ còn muốn tiếp tục làm ác.