Lão thái thái biết tiền vốn này khẳng định là Nhị Nha ra. Nhưng…… Tiền này mà lấy thì bà cũng đuối lý.
Thư Dư thật ra từ đầu là muốn làm ăn nhỏ một chút rồi chậm rãi làm lớn dần lên, rốt cuộc tiền vốn cũng có hạn. Đáng tiếc, nàng không có nhiều thời gian như vậy.
Lão thái thái còn muốn nói cái gì nữa, Thư Dư đã đứng dậy vào phòng.
Trong chốc lát nàng mang theo một cái rổ lại đây.
“Bà nội, tam thẩm nói lúc chúng ta không ở nhà Đại Nha đã tới, sau lại trở về rồi, cái này hình như là tỷ ấy để lại.”
Lão thái thái sửng sốt, lực chú ý liền dời đi.
Ngay cả Đại Hổ Tam Nha cũng dừng động tác ăn bánh bao, đồng thời nhìn về phía cái rổ kia.
Lão thái thái thấy mặt trên để miếng vải dệt, trầm mặc một hồi lâu, thở dài một hơi thật dài, “Đây là một mảnh tâm ý của Đại Nha, con nhận lấy đi.”
Thư Dư gật đầu, từ phía dưới vải dệt lấy quả đào ra đưa cho hai người Đại Hổ, để bọn họ cầm đi rửa qua một chút.
Chờ đến khi hai tiểu gia hỏa đi ra ngoài, Thư Dư mới hỏi, “Bà nội, con còn chưa gặp qua Đại Nha, bà nói cho con hoàn cảnh hiện giờ của tỷ ấy đi. Tỷ ấy gả vào nhà nào, nhà chồng đối xử với tỷ ấy có tốt không?”
Lão thái thái ngẩn người, ngước mắt nhìn về phía Thư Dư, thấy nàng là ánh mắt đã hiểu rõ, cười khổ một tiếng, “Đại Nha ấy à, lớn hơn con ba tuổi, hai năm trước gả tới Đại Nghiêm thôn rồi. Nam nhân kia kêu Trương Thụ, đối xử với nó thật ra cũng không tồi, ngày thường tới trong nhà đều sẽ giúp đỡ làm việc, người cũng thành thật.”
“Đại Nha chính là gầy chút, người lớn lên đẹp, rất giống con. Lúc trước Trương gia tới cầu hôn, chính là nhìn trúng Đại Nha hiểu chuyện hiền huệ lại cần mẫn, việc hôn nhân cũng làm được thoả đáng. Thời điểm mới vừa thành thân được nửa năm, Đại Nha cứ tầm khoảng một tháng rưỡi sẽ trở về một lần, tương đối gần mà. Nhưng nửa năm sau, Trương gia thấy bụng Đại Nha vẫn luôn không có động tĩnh gì, sắc mặt liền trở nên không tốt, lúc ấy Đại Nha trở về liền ít đi, hơn nữa chưa bao giờ qua đêm ở nhà mẹ đẻ, ngốc không được một canh giờ đã bị kêu về.”
Lão thái thái nói xong trong lòng liền khó chịu, nàng cảm thấy mấy hài tử nhà lão Nhị gia mệnh quá khổ.
Đại Nha là như thế này, Nhị Nha lại là từ nhỏ bị trộm đi mất, thất lạc mười mấy năm, Tam Nha mặt còn bị ngã phá hư, mỗi ngày bị những nhãi ranh trong thôn mắng sửu bát quái, Đại Hổ bởi vậy đã đánh nhau với bọn chúng rất nhiều lần, mỗi lần trở về đều mang theo thương tích. Hai đứa nhỏ hiện giờ đến nỗi ăn cái bánh bao thịt đều luyến tiếc ăn quá nhanh, bánh bao lạnh cũng mới ăn xong được một nửa cái.
“Con nói xem sao bụng Đại Nha lại không biết cố gắng như thế chứ? Hiện tại đã hai năm rồi, nếu như lại thêm một năm nữa vẫn không có hài tử, cuộc sống sau này của nó phải làm sao đây? Chẳng những Trương gia đối xử không tốt với nó, người trong thôn cũng đều chỉ chỉ trỏ trỏ con bé, về sau khả năng sẽ còn ảnh hưởng đến hôn sự của con và Tam Nha nữa. Lần trước lúc ta nhìn thấy con bé, người đều sắp gầy đến không nhận ra, dường như phải già thêm vài tuổi.”
Thư Dư vỗ vỗ tay nàng, thấp giọng nói, “Bà nội, người đừng lo lắng, việc đứa nhỏ này phải xem duyên phận. Hơn nữa, trong bụng không có hài tử cũng không nhất định nguyên nhân do Đại Nha, cũng có khả năng là Trương Thụ kia bị bệnh thì sao?”
Lão thái thái đột nhiên ngẩng đầu, “Sao có thể?”
“Vì cái gì không thể? Bà nội, người nghĩ xem, nữ nhân muốn sinh hài tử cũng không phải một mình mình là có thể sinh ra được, nếu như không thành thân, không động phòng, không cần nam nhân, vậy có thể sinh ra được sao? Chẳng qua hài tử là từ trong bụng nữ nhân mà ra, cho nên thế nhân đều cảm thấy sinh không ra hài tử là trách nhiệm của nữ nhân, vậy nếu như hài tử là từ trong bụng nam nhân ra tới, có phải chính là vấn đề của nam nhân hay không?”