TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 712: Ánh Mắt Trương Bình An

Thư Dư nghe được động tĩnh ngoài cửa, đi ra ngoài vừa lúc Trương Bình An cũng ngẩng đầu, hướng tới bên này nhìn qua.

Thư Dư gật đầu với hắn, người sau lập tức rời đi tầm mắt.

Hắn nói với lão thái thái, “Đại Hổ rất lợi hại, nhận thức rất nhiều chữ, hơn nữa đặc biệt có kiên nhẫn. Vốn dĩ nhà ta muốn giữ bọn họ lại ăn cơm, nhưng Đại Hổ cùng Tam Nha cũng không chịu, ta liền đưa bọn họ về nhà.”

Nói xong, Trương Bình An đưa giỏ rau trong tay qua, “Mẹ ta nói, nhà các ngươi hạt giống rau mới vừa gieo, còn chưa ăn được, để cho ta đưa chút rau dưa lại đây.”

Lão thái thái cũng không khách khí với hắn, duỗi tay nhận lấy, “Được, vậy cảm ơn ngươi. Trong nhà đã làm xong cơm, ngươi lưu lại cùng nhau ăn chút đi.”

“Không không không.” Trương Bình An vội vàng xua tay, “Nhà ta cũng đã nấu xong, ta đi về trước, gặp lại.”

Trương Bình An xoay người đi, trước khi đi lại liếc mắt nhìn Thư Dư một cái.

Chỉ là Thư Dư đang cúi đầu, nhỏ giọng nói chuyện cùng Tam Nha, thật ra không chú ý.

Lão thái thái lại nhướng mày, khi Thư Dư ngẩng đầu lên thì nhìn thấy biểu tình của bà nội nàng kỳ kỳ quái quái.

Nàng cúi đầu nhìn nhìn chính mình, “Làm sao vậy, trên người cháu có cái gì à?”

“Không có việc gì, rửa tay đi rồi ăn cơm.”

Đại Hổ vừa đi về phòng bếp vừa giải thích, “Bà nội, cháu cùng muội muội vốn đã về rồi, nhưng Trương thím một hai phải giữ chúng cháu lại, nói đã nấu cả phần đồ ăn của bọn cháu. Cháu cùng muội muội giãy giụa thật lâu mới có thể trở về, cho nên mới trì hoãn đến bây giờ.”

Tam Nha ở một bên nhanh chóng gật đầu, “Đúng vậy đúng vậy, chúng ta rất là vất vả đấy. Chạy cái này chạy không được cái kia, cùng bọn họ đấu trí đấu dũng thời gian thật dài, thật là quá không dễ dàng.”

Thư Dư vui vẻ, “Sao mà nói còn y như là đánh giặc vậy.”

“Không đánh giặc, nhưng mà muội vốn dĩ không đói bụng, hiện tại đói đến không được không được.” Tam Nha sờ sờ bụng, bà cụ non thở dài một hơi.

Người lớn thật là quá khó nói thông, nàng rõ ràng đã nói chuyện rất rõ ràng, sao mà nghe còn không hiểu chứ?

Thư Dư bị biểu tình của hai tiểu gia hỏa chọc cho buồn cười không thôi, xem ra Trương thím nhiệt tình quá tiểu hài tử rất khó tiêu thụ a.

Một nhà bốn người ăn cơm, nghe nói Thư Dư muốn đi mò ốc đồng, hai tiểu gia hỏa cũng hưng phấn la hét muốn đi.

Lão thái thái vung bàn tay lên, tất cả đều xuất phát đi bờ sông.

Thư Dư lại sờ soạng được nửa thùng, lúc này mới mênh mông cuồn cuộn về nhà, sau khi ngâm tiếp vào nước, nàng liền đi thôn trang.

Vương Trường Đông còn rất kỳ quái, “Ngươi tới sớm như vậy làm cái gì?”

Thư Dư bị hắn làm cho nghẹn một chút, nếu mà hiện đại có cấp trên tốt như vậy, vậy sẽ không có nhiều người kêu bán mình cho tư bản rồi.

Hắn thế mà còn ghét bỏ nàng đến làm việc sớm?

Thư Dư cười cười, “Ta tới sửa sang lại danh sách một chút, vốn dĩ danh sách cũng không thành vấn đề, nhưng ta có phương thức ký lục quen thuộc của mình. Ta liền nghĩ hiện tại chuẩn bị cho tốt, về sau tốc độ làm việc có thể càng nhanh hơn chút.”

Vương Trường Đông vẻ mặt ‘ ngươi không cần giải thích ta đều hiểu ’, hắn lại không phải không biết lúc trước danh sách này có bao nhiêu cay đôi mắt, viết lung tung rối loạn, đại khái cũng cũng chỉ có người ký lục kia tự mình xem hiểu thôi.

Thư Dư đem cái rổ nhỏ xuống phòng bếp trả lại cho Phương thẩm, ngay sau đó liền đem cái bàn dọn đến dưới mái hiên.

Bên này ánh sáng đủ, còn có thể phơi được ánh mặt trời, cũng không đến mức chói mắt.

Một khi bắt đầu làm việc, Thư Dư liền nghiêm túc lên rất nhiều.

Vương Trường Đông vài lần đi ngang qua trước mặt nàng, cũng chỉ nhìn thấy động tác lật sách nàng nhanh vèo vèo của nàng.

Đến cuối cùng thật sự chịu không nổi lòng hiếu kỳ, hắn dứt khoát lại đây hỏi, “Sửa sang lại thế nào?”