Thư Dư kinh ngạc, Thành Hiền hộ vệ ngươi thế mà lại là người nói nhiều như vậy sao?
Thành Hiền nói đã đưa tới, hơn nữa mang đến đều là tin tức tốt.
Hắn còn muốn chạy về huyện thành, không tiện ở lâu, sau khi nói xong liền chuẩn bị cáo từ.
Thư Dư đưa hắn ra cửa, khi quay lại thì một chậu ốc đồng to kia đã toàn bộ bị ăn hết.
Vương Trường Đông tiến đến trước mặt nàng, cười hắc hắc, “Lộ cô nương, ngươi thoạt nhìn tâm tình không tồi a.”
Hắn đoán quả nhiên không sai, Lộ cô nương là người có phúc. Nhìn xem nhìn xem, bọn họ những người này, có ai sẽ được tuần phủ đại nhân coi trọng như vậy, đều đã rời đi, quay đầu lại có chuyện gì, còn phái tâm phúc lại đây tìm nàng.
Cùng nàng giao hảo quả nhiên không sai.
Thư Dư tâm tình đương nhiên tốt, tâm tình của nàng vẫn luôn duy trì tốt đẹp như vậy cho đến buổi sáng ngày hôm sau, nhìn thấy Tiết di nương mặt mũi bầm dập lại đây đăng ký thì tức khắc trở nên càng tốt hơn.
Cũng không biết nàng ta lại gặp phải chuyện gì, bộ dáng thoạt nhìn có vẻ rất thảm.
Nhưng nàng không hỏi nhiều, chỉ là nhìn nhiều một chút thôi.
Chỉ bằng một chút này lại làm người chen lên giải thích nghi hoặc cho nàng.
Cùng Thư Dư nói chuyện chính là một hộ nhà ở cách vách Thư gia, Thư gia chuyển đến cũng khá lâu rồi, thường thường sẽ nháo ra động tĩnh, hộ gia đình bên trái kia cùng một bức tường với sân nhà bọn họ, gần như không có hiệu quả cách âm gì.
Thư gia có sự tình gì, phàm là lớn tiếng một chút, bọn họ đều có thể nghe được.
Cho nên bọn họ là người trước tiên biết được Thư Dư cùng Thư gia quan hệ không tốt, chẳng qua bọn họ cùng Thư Dư cũng không có giao thoa gì, coi như chuyện Thư gia khắc khẩu mâu thuẫn là thú vui tiêu khiển sau khi lao động nặng nề của bọn họ mà thôi.
Nhưng mà Thư Dư hiện tại thành quản sự thôn trang, bọn họ đang lo không có phương pháp cùng nàng giao hảo, vừa thấy nàng còn rất chú ý đến vết thương của Tiết di nương, lập tức nhỏ giọng nói cho nàng.
“Vết thương kia của nàng ta, là bị cái nhị gia kia của Thư gia đánh đó. Lộ quản sự, ngươi không biết đâu, ngày nam đinh Thư gia tới đó, Tiết thị vừa lúc đang ở nhà dưỡng thương, cho nên các nữ quyến còn không có trở về, nàng liền đem Hầu thị cùng cái lục muội muội kia nhà ngươi nói thành người tội ác tày trời, dẫn tới khi mẹ con Hầu thị vừa về, nhị gia kia liền đánh Hầu thị, còn đuổi các nàng ra khỏi cửa.”
“Hiện tại người Thư gia hối hận, nhưng mà người cũng đã đi rồi không trở lại, cho nên liền đem mọi sai lầm đẩy đến trên đầu Tiết thị. Bọn họ oán trách Tiết thị dẫn bọn họ lầm đường, oán trách Tiết thị không có ý tốt châm ngòi ly gián, nói đều là nàng ta sai. Nên là, hôm qua cũng không biết ai nói, nhà các ngươi hình như nấu cái gì đó ăn ngon, một khi qua cửa nhà ngươi liền thơm đến nức mũi.”
“người Thư gia sau khi về nhà sau ăn cám trấu, trong lòng không dễ chịu, lập tức phát hỏa. Cái Thư gia lão Nhị kia á, tính tình đặc biệt kém, trực tiếp cầm ghế ném vào đầu Tiết thị đó, sách, hiện trường toàn là máu huyết.”
Kỳ thật còn có một chút nàng chưa nói, người Thư gia còn trách cứ Tiết thị mua Lộ Thư Dư về, làm hại bọn họ còn phải chịu Thư Dư làm cho tức giận, còn phải ở trước mặt nàng kẹp chặt cái đuôi làm người.
Thậm chí, bởi vì Thư Dư làm quản sự, Thư Phong Thư Quyền đều không thể đổi việc vào núi vây săn.
Nếu mà bọn họ có thể vào núi, người Thư gia đã có thể ăn đến thịt.
Cho nên nói đến nói đi, này hết thảy đều là Tiết di nương sai.
Thư Dư nghe xong đều muốn cười, “Thật là…… Chó cắn chó.”
Thế thì về sau, phàm là nàng có gì tốt hơn một chút, phàm là trên người nàng có cái hỉ sự gì, có phải người Thư gia liền phải chịu một trận kích thích hay không?
Hiện tại bọn họ đem oán trách đổ lên đầu Tiết di nương, chờ Tiết di nương bị bọn họ tra tấn chết rồi, người tiếp theo, lại là ai?