TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 836: Ba Mẹ Nàng Còn Sống

Thư Dư thiếu chút nữa còn hoài nghi chính mình có phải đã nhớ lầm thời gian bọn họ qua đời hay không, nhưng năm đó cha mẹ bị hại đả kích quá lớn, quá mức khắc cốt ghi tâm, nàng sao có thể nhớ lầm?

Nhưng đây đến tột cùng sao lại thế này? Nàng đều phải hoài nghi đây là mộng do chính nàng tạo ra.

Nhưng cảnh tượng cũng vậy, chi tiết cũng thế, đều quá chân thật, một chút đều không giống mộng.

Thư Dư cứ như vậy nhìn cha mẹ cùng tiểu Thư Dư ở chung, liên tiếp nhìn tận mười ngày, rốt cuộc từ cuộc nói chuyện của bọn họ với nhau đã hiểu được.

Bọn họ vẫn công tác ở viện nghiên cứu như trước, vẫn nghiên cứu dự án như đời trước.

Chẳng qua cùng trước kia không giống nhau chính là, thời điểm cuối năm trước tiểu Thư Dư mới vừa xuyên qua, bởi vì tính tình khiếp nhược nhát gan, sau khi tới Thư gia đã bệnh nặng một hồi.

Sau khi bệnh khỏi thân thể yếu ớt không bằng lúc trước không nói, còn phá lệ mẫn cảm, thường xuyên suốt đêm gặp ác mộng, đối mặt với thế giới chưa biết càng là tràn ngập sợ hãi bất lực.

Cha mẹ Thư gia bị tiểu Thư Dư như vậy dọa tới rồi, sau khi thiếu chút nữa mất đi đứa nhỏ này, bọn họ bắt đầu thay đổi trạng thái thường xuyên không ở nhà lúc trước, thậm chí còn xin nghỉ dài hạn ở trong nhà cùng con.

Kể từ đó, công tác ở viện nghiên cứu không khỏi bị trì hoãn.

Nhưng viện nghiên cứu cũng không có khả năng bất cận nhân tình đến mức người ta đã thiếu chút nữa mất đi con gái, còn một hai bắt bọn họ phải tiếp tục công tác.

Dự án lúc trước tất nhiên liền không tới phiên bọn họ, bọn họ phụ trách giai đoạn trước, phần cơ sở, sự tình phía sau lại do mấy người không biết từ nơi nào nhảy dù lại đây tiếp nhận.

Cuối cùng nghiên cứu tuy rằng thành công, nhưng hai vợ chồng chiếm thành quả không có nhiều như đời trước, tự nhiên sẽ không trở thành mục tiêu cho tổ chức nào đó.

Đương nhiên, cái tổ chức đời này cũng xuống tay.

Nhưng cái người trở thành mục tiêu ấy, bản thân đã không phải nhân vật đơn giản, bối cảnh so với cha mẹ Thư gia thâm sâu hơn nhiều. Chẳng những bảo vệ được chính mình, còn trái lại cùng tổ chức kia giằng co.

Cha mẹ Thư gia còn bình bình an an, hai vợ chồng thậm chí thương lượng đến cả vấn đề từ chức luôn rồi.

Hai người đều ở viện nghiên cứu, con cái trong nhà chỉ có thể giao cho ông bà, nhưng ông bà tuổi tác lớn, tháng trước càng là trực tiếp bị bệnh tình nguy kịch qua đời. Tiểu Thư Dư lá gan hiện tại trở nên cực kỳ nhỏ, mỗi lần bọn họ ra cửa đều nước mắt lưng tròng đầy mặt không tha.

Hai vợ chồng quyết định rút thăm, ai bắt được thì người đó từ chức, sau đó lại đi tìm một công việc thoải mái thời gian hơn chút.

Thư Dư sau khi biết quá trình thì trầm mặc hồi lâu, nàng nghĩ đến chính mình khi còn nhỏ. Nàng từ nhỏ đã hiểu chuyện, ông nội thường xuyên nhắc mãi cha mẹ bận rộn, ở bên ngoài lăn lộn kiếm tiền chính là vì để cho nàng có ngày lành.

Nàng thông cảm cha mẹ, cứ việc rất muốn bọn họ ở bên cạnh mình, nhưng cho tới bây giờ chưa từng nói ra miệng.

Nàng sẽ chiếu cố chính mình, chiếu cố ông nội, tự mình nấu cơm đi học, căn bản là không cần người khác nhọc lòng.

Thư phụ Thư mẫu bởi vậy rất yên tâm nàng, thậm chí bởi vì nàng hiểu chuyện thập phần kiêu ngạo.

Thư Dư trước nay cũng chưa nghĩ tới, hóa ra ‘ không hiểu chuyện ’, cũng có thể giữ lại được mạng của cha mẹ.

Bởi vì tiểu Thư Dư sợ hãi khiếp đảm, suốt ngày bất an khóc thút thít, Thư phụ Thư mẫu không yên lòng, ngược lại đẩy bớt công việc ra, ở bên con gái, vì thế bảo vệ được mạng của mình.

Nhìn bọn họ còn sống, Thư Dư thở ra một hơi thật dài

Thật tốt, tiểu Thư Dư tới, thật tốt!

Thư Dư an tâm, rốt cuộc có thể rời đi.

Thân ảnh của nàng chậm rãi bắt đầu trở nên càng thêm trong suốt, nhìn tiểu Thư Dư ngồi trong phòng trẻ con xem truyện cổ tích, nàng nhẹ nhàng phất phất tay, “Hẹn gặp lại, chúc ngươi hạnh phúc.”

“Ai?”