Thư Dư nhíu nhíu mày, vậy sư phụ sẽ đi nơi nào đây?
Lúc trước bà ấy đi Tây Nam, nói là vì giúp nàng. Nhưng hiện giờ nàng đều đã trở lại, sư phụ sẽ không còn lưu lại nơi đó đấy chứ?
Không nhận được tin tức chính mình muốn, Thư Dư có chút tiếc nuối, chỉ có thể nói với đạo cô kia, “Vậy chờ sau khi sư phụ trở về, làm phiền sư tỷ chuyển cáo một tiếng, ta ở Giang Viễn huyện chờ bà, có một số việc mong rằng bà có thể thay ta giải thích nghi hoặc.”
“Bần đạo sẽ chuyển cáo thay.”
Thư Dư gật đầu, liền mang theo Lộ Nhị Bách ra ngoài.
Chỉ là trên đường xuống núi ngồi ở trong thùng xe nghiến răng nghiến lợi, nàng biết lời kia cho dù đạo cô có thuật lại cũng vô dụng, sư phụ nếu không nguyện ý xuất hiện, vậy chết cũng sẽ không xuất hiện.
Trận làm thầy trò này, thật là…… Rất tùy duyên.
Thư Dư có chút mệt tim
Trong trầm tư, xe la cũng đã đến cửa thành Đông An phủ.
Mới vừa vào thành, Lộ Nhị Bách trên càng xe lại đột nhiên ‘ di ’ một tiếng.
Thư Dư phục hồi tinh thần lại, vén lên màn xe hỏi, “Làm sao vậy, cha?”
“Kia giống như là Tam Nha cùng Đại Hổ, bên cạnh đứng chính là…… Triệu Tích hay là Duẫn Tranh nhỉ?”
Thư Dư theo hướng ngón tay hắn nhìn lại, quả thực nhìn thấy ở bên cạnh cửa thành đứng một lớn hai nhỏ.
Tam Nha cùng Đại Hổ đang thập thà thập thò hướng cửa thành nhìn, sau khibnhìn thấy Lộ Nhị Bách, lập tức hướng về phía bọn họ mạnh mẽ phất tay.
Đứng ở bên cạnh bọn họ chính là Mạnh Duẫn Tranh, chẳng qua giờ phút này hắn đang mang theo mũ có rèm.
Bảo sao Lộ Nhị Bách nhất thời nhìn không ra ai.
Xe đi đến bên cạnh tường thành, chờ tới dưới chân thành rồi, Mạnh Duẫn Tranh mới mang theo hai người đi lên trước.
Thư Dư từ trên xe la nhảy xuống, nghi hoặc hỏi, “Các ngươi sao lại ở chỗ này?”
Tam Nha nói, “Chúng ta ngủ một giấc tỉnh lại, bà nội nói khó có khi được tớibphủ thành một chuyến, bảo chúng ta ra cửa đi dạo, sau đó chúng ta liền dạo đến nơi đây.”
Nói xong, nàng nhìn về phía Mạnh Duẫn Tranh bên cạnh.
Là Mạnh đại ca mang theo bọn họ đi dạo, không biết như thế nào liền đứng ở cửa thành bất động.
Mạnh đại ca nói, cha cùng nhị tỷ đi lâu như vậy cũng nên trở về rồi, bọn họ ở chỗ này chờ xem, nói không chừng liền chờ được á.
Quả nhiên, bọn họ thật sự chờ được cha cùng nhị tỷ.
Thư Dư cũng nhịn không được nhìn về phía Mạnh Duẫn Tranh, khóe miệng giật giật. Tuy bọn họ ở khách điếm cách cửa thành không xa, nhưng đi dạo phố chẳng lẽ không nên hướng vaog trong thành mà đi sao?
Mạnh Duẫn Tranh ho nhẹ một tiếng, dịch tầm mắt, tiếp nhận dây cương trong tay Lộ Nhị Bách, thấp giọng hỏi hắn, “Lộ thúc, nhìn thấy quan chủ không?”
Lộ Nhị Bách lắc đầu, “Không có, quan chủ vẫn chưa trở về.”
Hai người vừa nói vừa hướng vào bên trong thành đi đến.
Thư Dư cũng lôi kéo đệ đệ muội muội đi theo bên cạnh, mắt nhìn thời gian còn sớm, thấp giọng hỏi bọn họ có muốn đi chỗ nào hay không.
Hai đứa nhỏ lần đầu tiên tới Đông An phủ, đối với bên này cũng không quen thuộc, nhất thời cũng nói không được là muốn đi đâu.
Nhưng thật ra Mạnh Duẫn Tranh phía trước đột nhiên nói, “Đi cửa hàng sách đi, mua cho Đại Hổ mấy quyển sách.”
Đại Hổ đôi mắt đột nhiên sáng lên, từ khi sang năm mới, hắn vẫn luôn đi theo bên người Mạnh đại ca đọc sách.
Mạnh đại ca thập phần lợi hại, cái gì cũng đều hiểu. Chính mình phàm là có chỗ nào không rõ, hắn vừa giải thích, liền lập tức rộng mở thông suốt.
Trong khoảng thời gian này tuy rằng vẫn luôn ở trên đường, nhưng mỗi tối, hắn vẫn sẽ đọc sách biết chữ, một ngày cũng chưa từng bỏ bê. Lúc trước sách Mạnh đại ca cho hắn, hắn đều đã xem xong đọc xong.
Hai ngày trước Mạnh đại ca còn nói, hắn có thể học tập tứ thư ngũ kinh đấy.
Nghe nói muốn đi cửa hàng sách, Đại Hổ là người đầu tiên tán thành.