Cửa hàng sách ở phủ thành thư tịch tất nhiên càng nhiều càng đầy đủ, nếu đã tới, vậy mang thêm mấy quyển sách trở về.
Thư Dư liền gật gật đầu, “Được, vậy đi cửa hàng sách.”
Đông An phủ bên này Mạnh Duẫn Tranh vẫn là quen thuộc, hắn dẫn đầu đi đến một con phố khác.
Phố này càng thêm phồn hoa, cửa hàng sách cũng rất lớn, Đại Hổ có chút nóng lòng muốn thử, gấp không chờ nổi đi vào bên trong.
Lộ Nhị Bách nhanh chóng đi theo phía sau, Mạnh Duẫn Tranh đem dây cương giao cho tiểu nhị ở cửa hàng sách, quay đầu tính toán đợi Thư Dư cùng Tam Nha, ai biết hai người lại dừng lại.
Tam Nha đang quay đầu, nhìn nghiêng một y quán ở đối diện.
Thư Dư rũ mắt hỏi, “Muốn tới xem hả?”
Tam Nha mắt lộ ra chờ mong nhìn nàng, lần trước nhị tỷ đã nói, phủ thành bên này bên trong y quán là có nữ đại phu, nàng rất tò mò, muốn kiến thức một chút.
Thư Dư cười cạo cạo cái mũi nàng, “Y quán này tuy rằng ở phủ thành, nhưng trông mặt tiền cũng không phải lớn lắm, sợ là không có nữ y.”
Tam Nha tức khắc thất vọng thở dài một hơi, “Vậy thôi.”
“Như thế nào lại thôi?” Thư Dư buồn cười, “Nếu tới phủ thành, vậy đương nhiên là phải mang muội đi xem, ta chính là đã hứa hẹn với muội rồi mà. Y quán này không có, nhưng cuối phố này thật ra có một y quán lớn , bên trong có một vị nữ đại phu y thuật cao minh.”
“Thật sự?”
“Ân, thừa dịp Đại Hổ ở đây mua sách, chúng ta cũng qua đó nhìn xem nhé?”
Tam Nha vội gật đầu nhỏ lia lịa.
Thư Dư ngồi dậy, nhìn về phía Mạnh Duẫn Tranh không biết khi nào đã đi đến trước mặt mình, nói, “Ta mang Tam Nha đi đến cuối phố, các huynh mua xong sách, lại qua đó đón chúng ta đi.”
“Được.”
Mạnh Duẫn Tranh rất là muốn đi cùng nàng, nhưng Đại Hổ cần sách gì, giá cả bao nhiêu, chọn lựa như thế nào đều yêu cầu hắn tới trấn cửa ải, Lộ Nhị Bách không am hiểu, vạn nhất bị người hố thì không ổn.
Thư Dư mang theo Tam Nha có chút kích động đi đến cuối phố, dọc theo đường đi đều rất náo nhiệt, còn có không ít sạp thức ăn.
Nhưng Tam Nha một lòng một dạ đều là nữ đại phu y quán, ngày xưa thích đồ ăn giờ lại là xem cũng chưa xem.
Thư Dư nghĩ: Tam Nha quả thực là rất thích học y.
Nàng cười cười, không khỏi nhanh hơn bước chân.
Chờ tới cuối phố rồi, nhìn thấy Nhân Tâm y quán, Tam Nha rốt cuộc ngừng lại, nhỏ giọng hỏi Thư Dư, “Nhị tỷ, chính là nơi này sao?”
“Phải, đi thôi, vào xem.”
Tam Nha lúc này ngược lại do dự, “Nhị tỷ, chúng ta cũng không bệnh, có thể đi vào sao? Nữ đại phu có thể cho rằng chúng ta là đi gây chuyện hay không?”
Bởi vì dọc theo đường đi đều có Triệu Tích là đại phu ở bên, người Lộ gia cho dù sinh bệnh cũng rất nhanh là có thể được chữa khỏi. Tam Nha cảm thấy hiện tại thân thể của mình đều khỏe như vâm, một chút vấn đề đều không có.
Thư Dư bị chọc cười, “Không bệnh cũng là có thể đi xem, hiện tại rất nhiều phu nhân tiểu thư gia đình giàu có, cho dù không bệnh không đau cũng sẽ tìm đại phu tới bắt mạch bình an.”
“Như vậy sao?” Tam Nha hiển nhiên còn chưa học được phần kiến thức này.
Hiện tại nghe nhị tỷ vừa nói, lập tức ghi tạc trong lòng.
Hóa ra còn có thứ gọi là mạch bình an nữa.
“Đi thôi.”
Thư Dư dắt Tam Nha vào cửa, y quán to như vậy bên trong có không ít người bệnh.
Thư Dư nhìn một vòng, cũng không thấy được nữ đại phu, nghĩ đến nữ tử tới xem bệnh đều là một ít bệnh phụ khoa ngượng ngùng nói trước mặt người khác, hẳn là sẽ ở trong phòng riêng.
Quả nhiên, nàng vừa hỏi, liền có tiểu nhị chỉ vào một gian ở cách đó không xa.
“Tạ đại phu đang ở bên kia, các ngươi muốn tìm nàng xem bệnh, đến xếp hàng trước, chỉ sợ phải tới buổi tối.”