TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 849: Tạ Đại Phu Tiếc Nuối

Thư Dư nói không nên lời chuyện Tam Nha sư thừa, liền chỉ có thể hàm hồ nói, “Sư phụ của Tam Nha nói, chưa xuất sư, không thể dùng danh nghĩa sư môn ra bên ngoài. Cho nên, thật sự xin lỗi.”

Tạ đại phu nhíu mày, lại còn có y giả như vậy sao?

Nhưng mà, xem Thư Dư bộ dáng cao thâm khó đoán như vậy, tạ đại phu cư nhiên có một loại cảm giác sư phụ Tam Nha là một đại nhân vật rất khó lường.

Một khi đã như vậy, Tạ đại phu liền không tiện tiếp tục kiên trì.

Nàng gật đầu, ánh mắt lúc nhìn Tam Nha có chút tiếc nuối, nàng nói với mấy người, “Các ngươi chờ ta một chút.”

Thư Dư khó hiểu, thấy tạ đại phu quay lại y quán.

Không bao lâu, nàng lại vội vàng đi tới, đem một tờ giấy giao cho Tam Nha, “Đây là địa chỉ của ta, về sau ngươi nếu có việc, tới phủ thành có thể tới y quán tìm ta, ta nếu không ở y quán, vậy tới chỗ này tìm ta.

Tam Nha nhếch miệng cười, “Tốt, ta sẽ cất thật cẩn thận.”

Tạ đại phu khó có khi nhếch khóe miệng, nhàn nhạt cười một tiếng.

Thời điểm không còn sớm, Tam Nha nếu bận xong rồi, Thư Dư liền tính toán mang theo nàng rời đi.

Chưởng quầy lúc này vội vàng chạy ra, đưa cho bọn họ một hộp quà, “Lộ cô nương, đây là tạ lễ, còn thỉnh ngươi nhận lấy.”

Y quán nhất không thiếu nhất chính là đồ bổ, chưởng quầy một chốc cũng tìm không thấy những thứ khác làm tạ lễ, liền từ nhà kho đóng gói một ít đưa cho nàng.

Thư Dư tiếp nhận, đối với hắn nói lời cảm tạ, liền mang theo Tam Nha và Mạnh Duẫn Tranh cùng nhau rời đi.

Dọc theo đường đi tiểu cô nương cũng không có gì khác thường, thậm chí bởi vì hôm nay chính mình ra đại lực, làm nàng có chút kích động.

Nàng nói với Thư Dư, “Nhị tỷ, Lưu đại phu tạm thời không nguy hiểm đến tánh mạng. Ta nghe Tạ đại phu nói, cái chủy thủ của hung đồ kia không đâm trúng chỗ yếu hại, hơn nữa hắn tay run, đâm vào không phải rất sâu, hiện tại người đã tạm thời cứu về rồi. Nhưng mà còn phải cẩn thận trông chừng, sợ miệng vết thương chuyển biến xấu nửa đêm phát sốt. Nhưng cũng không cần quá mức lo lắng, ở y quán đại phu y thuật đều rất cao minh, bọn họ sẽ thực tận tâm tận lực hỗ trợ chữa khỏi cho Lưu đại phu.”

Thư Dư nắm tay nàng, “Lưu đại phu tế thế vì hoài, là người tốt, khẳng định sẽ có hảo báo.”

Tam Nha dùng sức gật đầu, chỉ là sau khi đi được vài bước, đột nhiên lại trầm mặc xuống.

Thư Dư rũ mắt, “Làm sao vậy?”

“Nhị, nhị tỷ, muội có thể lại học thứ khác không?”

“Học cái gì?”

“Học võ.” Tam Nha ngẩng đầu lên, “Như vậy về sau lại gặp phải loại chuyện này, muội sẽ có thể giống nhị tỷ, ha một tiếng đá bay đao của người kia ấy.”

Thư Dư dám khẳng định, chính mình cũng không có ‘ ha ’ một tiếng.

Nhưng ý tưởng của Tam Nha lại rất hợp với tâm ý nàng, tuy nói việc hôm nay xác suất rất nhỏ, nhưng luôn có một vài người đầu óc không rõ ràng lắm, một hai phải tìm người khác tới phát tiết phẫn nộ trong lòng, phải bắt đại phu cõng nồi.

Tiểu cô nương chính mình có tâm, suy xét lâu dài, Thư Dư nơi nào sẽ cự tuyệt.

“Tốt, vậy học võ, nhưng học võ rất vất vả.”

Tam Nha lắc đầu, “Muội không sợ vất vả.” Nàng chính là nhân vật đến máu đều không sợ đâu nhé.

Thư Dư xem nàng bộ dáng tin tưởng tràn đầy, cảm thấy nàng đại khái đối với việc học võ vất vả có nhận thức sai lầm gì đó rồi.

Nàng nhịn không được quay đầu nhìn thoáng qua Mạnh Duẫn Tranh, người sau một đường đều trầm mặc, nghe đến đó cười lên, nói, “Để ta dạy con bé đi, con bé cũng không phải muốn trở thành cao thủ võ lâm gì cả, chỉ cần có năng lực tự bảo vệ mình là được.”

“Vậy vất vả huynh.”

“Dù sao ta mỗi ngày cũng sẽ luyện võ.” Mạnh Duẫn Tranh tính kỷ luật rất nghiêm, mỗi ngày luyện võ đọc sách, thỉnh thoảng còn sẽ vẽ tranh kiếm tiền, thập phần phong phú.