TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 850: Thật Sự Không Có Việc Gì?

Ba người vừa nói chuyện, vừa về đến khách điếm.

Mới vừa vào cửa, đã nhìn thấy Nguyễn thị cùng Đại Nha cũng từ bên ngoài trở về.

Hai người đi dạo ở cửa hàng trang phục ở cách đây không xa, các nàng sau khi trở về, tóm lại vẫn là muốn xử lý lại gian cửa hàng trang phục nhà mình kia.

Tuy lúc ở Hắc Thường huyện hai người đều bày sạp bán thức ăn, nhưng Nguyễn thị am hiểu nhất rốt cuộc vẫn là làm quần áo, Đại Nha đi theo Thư Dư học hoá trang cũng càng thêm thành thạo.

Làm thức ăn cùng làm quần áo là hai cái phương hướng hoàn toàn bất đồng, các nàng đã không có cảm giác gấp gáp như lúc trước, tự nhiên là phải làm chuyện mà mình lành nghề rồi.

Cửa hàng trang phục ở phủ thành cùng huyện thành rốt cuộc không giống nhau, hai người tuy rằng dạo thời gian không dài, nhưng thu hoạch lại rất lớn.

Trong đầu Nguyễn thị thậm chí xuất hiện vài loại kiểu dáng quần áo, chờ sau khi về Giang Viễn huyện sẽ cùng A Hương từ từ cân nhắc làm ra.

Người một nhà đều trở về khách điếm, lão thái thái lúc này tinh thần không tồi, nhanh chóng đón các nàng vào ăn cơm.

Lộ Nhị Bách lúc trước không có thời gian hỏi, hiện giờ mới bắt đầu hỏi thăm đến chuyện phát sinh ở y quán.

Hắn về khách điếm trước, nghe được dưới lầu đại đường không ít người đang nghị luận sự kiện hành hung ở Nhân Tâm y quán, những người đó càng nói càng khoa trương, trong chốc lát một cái mạng người, trong chốc lát có người bị thương nặng không cứu được, trong chốc lát lại nói kẻ hành hung kia cả nhà đều chết ở trong tay đại phu.

Tóm lại lời trong lời ngoài mức độ nghiêm trọng, Lộ Nhị Bách nghe được mí mắt nhảy thẳng.

Vẫn là Triệu Tích lôi hắn từ đại đường bên kia trở lại phòng, không nghe những đồn đãi vớ vẩn đó nữa, Lộ Nhị Bách mới tâm an hơn nhiều.

Nhưng chung quy vẫn nhớ mong.

Thư Dư lần này cũng không dối gạt hắn, đem tiền căn hậu quả đều nói một lần. Về phần Tam Nha kia nàng cũng không có tỉnh lược.

Người Lộ gia nghe xong một đám đều ngây dại, sau đó, động tác nhất trí xoay đầu nhìn về phía Tam Nha đang ăn cơm ăn đến thơm ngào ngạt.

Lão thái thái uống một ngụm nước, bà nghe xong đều có thể tưởng tượng đến hình ảnh hiện trường huyết tinh thế nào, ăn uống cũng chịu ảnh hưởng.

Tam Nha tự mình trải qua, thế mà còn có thể nuốt trôi cơm?

Triệu Tích lại rất hưng phấn, không hổ là tiểu sư muội mà hắn nhìn trúng, còn nhỏ mà gặp nguy không loạn, còn từng có một lần kinh nghiệm trị liệu thương hoạn.

Hắn vào lúc lớn bằng nàng, đều chưa từng thượng thủ băng bó cho người ta đâu.

Đột nhiên liền có chút hưng phấn, Triệu Tích tiến đến trước mặt Tam Nha, bắt đầu dò hỏi chi tiết, thuận tiện chỉ điểm một phen.

Tam Nha một bên nghe một bên nghiêm túc ghi nhớ, còn sẽ suy một ra ba.

Nghe được Triệu Tích càng cao hứng, hắn quyết định lát nữa trở về phòng lập tức viết thư cho sư phụ, nói cho hắn nhặt được bảo.

Lão thái thái nhìn một lớn một nhỏ tự high đến nhiệt liệt, đưa mắt ra hiệu cho Thư Dư : Thật sự không có việc gì?

Thư Dư lắc đầu, đại khái là không có việc gì…… nhỉ.

Tuy rằng cảm thấy như vậy, nhưng lúc buổi tối đi ngủ, Thư Dư vẫn là nói với những người khác, “Đêm nay con ngủ cùng Tam Nha đi, ban ngày không có việc gì không đại biểu buổi tối cũng không chịu ảnh hưởng, con sẽ nhìn nàng.”

Những người khác không dị nghị, Thư Dư liền mang theo Tam Nha trở về phòng.

Tiểu cô nương đặc biệt thích ngủ cùng nhị tỷ, rửa mặt xong liền ngoan ngoãn bò đến bên trong giường, chờ mong nhìn nàng.

Thư Dư buồn cười, thổi tắt ánh nến, nhẹ nhàng vỗ lưng nàng.

Tam Nha ngủ thật sự nhanh, nàng buổi chiều đi theo bận rộn trong ngoài, là thật sự rất mệt.

Vốn nàng còn muônd cùng Thư Dư trò chuyện, nói không được hai câu liền ngủ mất rồi.

Chỉ là một đêm này Thư Dư cũng không thể nào ngủ ngon, thường thường ngó nhìn xem Tam Nha có chuyện gì hay không.

Kết quả tiểu cô nương ngủ thẳng đến hừng đông, thậm chí có khả năng mơ thấy cái gì ăn ngon, vưag cười vừa nhấp môi, ngủ đến thập phần thơm ngọt. Đừng nói sợ hãi, ngay cả giật mình một chút đều chưa từng.