Hoa Nhàn tuy rằng còn không rõ ràng lắm Thư Dư là ai, nhưng cũng biết đối phương là người hiền lành.
Ít nhất, so với Tần lâu Sở quán thì hơn rất nhiều.
Huống chi, nàng hôm qua còn nghe được người môi giới nói chuyện phiếm, nói là có vị lão thái gia tính tình thô bạo muốn mua hai cái nha hoàn hầu hạ, tính toán đem nàng đưa qua đó.
Nếu như hôm nay không được vị cô nương này mua đi, nàng kết cục có thể nghĩ.
Bởi vậy Hoa Nhàn sau khi hành lễ với Thư Dư lại đối với Đinh Nguyệt Hoa cảm kích một hành lễ.
Đinh Nguyệt Hoa xua xua tay, chỉ là nói, “Ngươi a, cũng coi như là nhờ họa được phúc, theo A Dư là tạo hóa của ngươi, về sau hầu hạ cho tốt, cuộc sống sẽ không quá kém.”
Hoa Nhàn ngẩn người, lúc này còn không quá hiểu thân ý lời nói của Đinh Nguyệt Hoa lắm, chờ sau khi biết thân phận của Thư Dư mới ngầm hiểu được.
Thư Dư lại tại chỗ môi giới này chọn một đôi phu thê trung niên, hai vợ chồng trước kia là đầu bếp cùng giúp việc bếp núc của một tiệm cơm. Sau đó quê nhà gặp hoạ, bọn họ đi theo chạy nạn ra đây, hai đứa nhỏ cũng không còn, bọn họ cũng sơn cùng thủy tận chỉ có thể tự bán mình.
Trước đây từng được một quán rượu mua trở về, đáng tiếc, vào lúc chủ nhân gia tộc nháo nội chiến, hai bọn họ thành vật hi sinh, lại bị bán đi.
Thư Dư vốn cũng muốn mua đầu bếp nữ, nếu người trước kia chính là đầu bếp, thật ra càng phương tiện cho nàng.
Theo sát, nàng lại định ra một bà tử vẩy nước quét nhà cùng một xa phu còn khá trẻ.
Ngoài ra, nàng không có lại nhìn trúng ai nữa.
Năm người từ giữa đám người đi ra, ít nhiều gì cũng có chút thấp thỏm.
Thư Dư nói với người môi giới kia“Ta còn có chút việc, bọn họ liền phải làm phiền các ngươi giúp ta đưa về nhà trước, ta cho ngươi địa chỉ, tới đó ngươi cùng người bên trong nói rõ ràng là được.”
Thời gian này, cha nàng hẳn là ở đại trạch bên kia.
Thư Dư còn phải đi chỗ môi giới khác nhìn xem, tự nhiên không tiện mang theo bọn họ.
Người môi giới lập tức đồng ý, Thư Dư liền cùng hắn đi xử lý thủ tục.
Này vừa làm, người môi giới cuối cùng cũng biết nàng là ai, lập tức kinh ngạc.
Chờ Thư Dư cùng Đinh Nguyệt Hoa ra cửa rời đi, người môi giới kia nói với năm người Hoa Nhàn, “Các ngươi thật đúng là gặp đại vận rồi, về sau không chừng thật sự có đại tạo hóa.”
Năm người hai mặt nhìn nhau, thập phần khó hiểu.
Cho đến khi đi theo người môi giới tới phố Phong Hoài, thấy được tòa nhà lớn kia, mọi người mới phản ứng lại, vị cô nương tới mua người kia, chính là Lộ hương quân hai ngày nay ở Giang Viễn huyện truyền đến ồn ào huyên náo.
Thư Dư chọn năm người ở nhà thứ nhất, phía sau đi chính là quan nha.
Lên xe ngựa, Thư Dư không khỏi nghĩ đến mới vừa rồi lúc Đinh Nguyệt Hoa nói về Hoa Nhàn nhắc tới những việc đó, tựa hồ vị Phàn gia đại thiếu nãi nãi kia thập phần không dễ ở chung.
Xem ra thành thân rồi, sinh hoạt hằng ngày cũng trở nên phức tạp lên.
Đinh Nguyệt Hoa thấy nàng thường thường liếc mắt nhìn chính mình một cái, hơi hơi nghiêng người hỏi, “Cô cứ nhìn ta làm cái gì?”
Nghĩ lại liền hiểu được, “Có phải bởi vì chuyện của Hoa Nhàn không?”
Thư Dư thập phần thành thật gật gật đầu, “Ta nghe ngươi nhắc tới cái đại thiếu nãi nãi kia nhà các cô, tựa hồ không phải dễ đối phó?”
Nhắc tới cái này, Đinh Nguyệt Hoa bĩu môi, “Đại tẩu ta ấy à, gả vào Phàn gia sớm hơn ta mười mấy năm, lúc ấy Phàn gia còn không có phú quý như hiện giờ, chọn lựa con dâu không nói gia đình bình dân đi, lại cũng so ra kém nhị tẩu cùng nhà mẹ đẻ ta. Nhị tẩu tính tình ôn hòa, nhị ca lại không còn, cùng nữ nhi ru rú trong nhà, không phản ứng. Nhà mẹ đẻ ta so với Phàn gia không nhường một tấc, ta lại là đích nữ trong nhà, cha mẹ huynh trưởng yêu thương, của hồi môn phong phú, phu quân ngưỡng mộ, nàng ghen ghét ta, xem ta tự nhiên cảm thấy chướng mắt.”