TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 915: Ước Chừng Mười Chín Hạ Nhân

“Nàng ta làm khó dễ cô?” Thư Dư nhíu mày hỏi.

Đinh Nguyệt Hoa, “Ở trước mặt ta thật ra còn đỡ, nhiều nhất chính là âm dương quái khí vài câu, không dám thật sự xé rách mặt. Ta ghê tởm chính là nàng chuyên môn ở sau

“Nhưng ta nhớ rõ, lúc trước Phàn tam công tử nhìn trúng ngươi còn không phải là lúc ngươi ở bên ngoài làm buôn bán, bộ dáng khí phách hăng hái sao?”

Đinh Nguyệt Hoa hơi hơi thẳng sống lưng, có vài phần đắc ý, “Cũng không phải sao? Cho nên ta để chính hắn đi tìm bà mẫu nói. Kết quả bà mẫu không nói ta bên ngoài làm buôn bán, lại bắt đầu thúc giục chuyện sinh hài tử.”

Thư Dư nhất thời cạn lời, trách không được nàng không thích ở trong nhà, hôm qua ra cửa tìm nàng, hôm nay lại theo lại đây mua người.

Cũng may là nhà mẹ đẻ Đinh Nguyệt Hoa cứng rắn, Phàn tam công tử lại đứng ở phía nàng bên này, nếu không ở nhà chồng cũng là bước đi gian nan.

“Dù sao trước đó vài ngày đại tẩu ta mới vừa đem Hoa Nhàn bán đi, chọc đến đại ca trong lòng không vui, đang muốn tìm biện pháp chữa lành quan hệ phu thê đấy.”

Ngữ khí Đinh Nguyệt Hoa rất có vài phần vui sướng khi người gặp họa, cũng chính là trước mặt Thư Dư, nàng mới có thể phun ra thống khoái như thế.

Dù sao cũng là chuyện nhà, nói cho mẫu thân nghe lại sợ bà lo lắng, nói cho người ngoài nghe chỉ biết bị người chê cười.

Chỉ có đối mặt với A Dư, nàng mới không có cố kỵ.

Nhưng mà nàng cũng không thích nói thêm những chuyện sốt ruột trong nhà đó nữa, rất nhanh nói sang chuyện khác, “Không nói bọn họ nữa, xưởng nhà ta mới nung được mấy cái đồ sứ, đa dạng kiểu dáng, nhìn khá xinh đẹp. Ta giữ lại cho cô, mấy nữa tòa nhà lớn nhà cô tu sửa xong, đều dọn đến nhà cô đi, chúc mừng cho cô.”

Phàn gia là làm mua bán đồ sứ, điểm này Phàn gia tam công tử là có thể làm chủ.

Thư Dư không có cự tuyệt, hai người nói chuyện, xe ngựa cũng đến quan nha.

Người ở Quan nha nhiều hơn một ít, Thư Dư tại đây thật đúng là tìm được một cô nương biết võ rồi.

Cô nương này so với chính mình còn nhỏ hơn một tuổi, nhưng thân thủ thật ra không tồi.

Chỉ là nàng cùng huynh trưởng là cùng nhau, cho nên muốn mua thì phải mua cả hai người trở về. Như vậy cũng tốt, huynh trưởng cô nương này thân thủ so với nàng còn lợi hại hơn một ít.

Nghe nói hai huynh muội đều lớn lên ở tiêu cục, sau đó tiêu cục xảy ra chuyện, lâm vào một hồi kiện tụng. Cha mẹ trong ngục đã tang mệnh, hai huynh muội bọn họ cũng bị bán đi.

Huynh trưởng tên Ứng Đông, muội muội tên Ứng Tây.

Sau khi định ra hai người, Thư Dư lại nhìn trúng hai hộ gia đình, một nhà họ Chung, có một lão nhân qua tuổi 50, mang theo hai nhi tử, hai con dâu, còn có hai cháu gái, trong đó một người 16 tuổi, một người chín tuổi, cùng với một tôn tử mười ba tuổi. Một nhà tám người, đội ngũ thập phần khổng lồ.

Còn có một nhà họ Lâm, một nhà bốn người, một vị phụ nhân mang theo nhi tử con dâu cùng tôn tử tám tuổi.

Thư Dư đếm một lượt, thêm cả năm người Hoa Nhàn, ước chừng mười chín hạ nhân.

Mười chín người, so với Thư Dư dự tính nhiều hơn mấy người.

Nhưng mà như vậy cũng được, cũng đều tìm được bạn chơi cho Đại Hổ cùng Tam Nha.

Người tìm đủ, Thư Dư liền không hề tiếp tục đi chỗ môi giới khác nữa, vẫn là nhờ người đưa người đến phố Phong Hoài đi.

Quan nha bình thường sẽ không giúp đỡ đưa người, nhưng mà Thư Dư hiện tại là hương quân, người ta tự nhiên là miệng đầy đồng ý.

Người nếu đã mua, đêm nay sẽ phải ở trong nhà, một ít đồ dùng hàng ngày tất nhiên cũng phải mua đủ.

Đinh Nguyệt Hoa không có việc gì, liền cùng nàng đi mua quần áo đệm chăn, đồng hành còn có huynh muội Ứng gia, để cho bọn họ đi theo phụ một chút.