Thư Dư tuy rằng cách khá xa nhưng cũng có mấy người dùng giọng âm dương quái khí đột nhiên dương cao ngữ khí.
“Lộ gia đây là phát đạt đấy à, nhìn một cái xem, chẳng những cả nhà mỗi ngày chạy vào huyện thành, trở về còn thuê xe la. Sao nhỉ, hai cái đùi còn không đủ để đi à, so với chúng ta đều quý giá hơn, không thể đi bộ được.”
“Ngươi biết cái gì? Cô nương người ta mới từ trong thành trở về, vừa thấy chính là người chưa từng chịu khổ, trong tay có mấy cái đồng tiền cũng mặc sức mà đập phá đi. Chờ xem, chờ tiền trong tay nàng ta tiêu hết rồi, còn không phải sống những ngày khổ sở sao?”
“Đúng vậy, đều trở về nhiều ngày như vậy rồi mà ta chưa từng thấy qua nàng xuống rộng, đánh cỏ heo, đến cả ra bờ sông giặt quần áo cũng chưa từng đi. Ngày nào cũng chạy vào huyện thành, trở về đều là mang theo đủ thứ ăn ngon.”
Cũng có người khuyên, “Được rồi, bớt tranh cãi đi, chuyện nhà người ta người ta tự lo.”
“Sao còn không thể nói chứ? Theo ta ấy mà, Lộ gia này còn phải cảm tạ Nguyễn bà tử đấy, nếu không phải bà ta đem con gái đi bán cho kẻ có tiền, không chừng nàng còn chẳng được hưởng qua ngày lành như vậy đâu. Càng đừng nói còn có thể trở về, lấy bạc chữa chân cho Lộ lão nhị, mỗi ngày mua đồ ăn ngon cho bọn họ đâu.”
Thư Dư đột nhiên thu lại dây cương, con la lập tức ngừng lại.
Nàng xoay đầu nhìn về phía mấy bà tám buôn chuyện kia, cười nói, “Các ngươi nếu nhắc tới Nguyễn lão bà tử, vậy hẳn đã nghe nói qua việc ta đem rìu đi bổ Nguyễn gia rồi chứ? Như thế nào, ngay trước mặt ta cũng dám khiêu khích, các ngươi cũng muốn ta bổ giúp các ngươi một bổ phải không?”
Mấy người bị nghẹn trân trối, nháy mắt không dám phát ra tiếng.
Sao bọn họ lại quên mất cơ chứ, nha đầu này đến thân bà ngoại thân cữu cữu còn có thể xuống tay, tâm địa tàn nhẫn đâu.
Vạn nhất nàng ta không vui một cái lại chạy đến nhà các nàng chém bừa một hồi thì phải làm thế nào?
Thư Dư mắt lạnh đảo qua, “Còn có, xe la này của ta không phải thuê, là mua, không vui cũng nuốt trở về cho ta.”
Mua, mua?
Lộ gia đây là điên rồi à? Đang yên đang lành mua xe la làm gì, lại không thể cày ruộng cũng không thể kéo cối xay, mỗi ngày đặt ở trong nhà dưỡng, ăn no chật chỗ?
Thư Dư lười để ý bọn họ, vội vàng đánh xe la về nhà.
Nhưng mà tin tức nhà Lộ lão nhị mua xe la, rất nhanh đã truyền khắp toàn bộ thôn.
Thư Dư cũng chẳng nghĩ tới việc giấu diếm, loại chuyện này giấu không được, huống chi nhà nàng sắp phải mở cửa hàng rồi.
Trở về nhà, Tam Nha cùng Đại Hổ đã bay nhanh ra đón.
“Nhị tỷ, tỷ đã trở lại?”
“Nhị Nha tỷ đã trở lại?” Đại Bảo thế nhưng cũng theo ở phía sau chạy lên đây.
Thư Dư, “……” Ha? Hiện tại quan hệ đã tốt như vậy sao?
Thư Dư nhảy từ xe la xuống, hỏi Tam Nha, “Nương và bà nội đều ở nhà cả à?”
“Nương đang nấu thuốc cho cha, bà nội đi nhà đại bá.”
“Được rồi, chúng ta đi vào rồi nói chuyện.” Còn về cái xe la này, Lộ gia tiểu viện tử đúng là không có chỗ, tầm mắt Thư Dư dừng lại ở nhà Lộ Tam Trúc đối diện.
Ừm, sân nhà tam thúc rất rộng rãi. Đặc biệt là tam thúc tam thẩm lười, trong viện cây gì cũng không trồng, trong một góc chỉ nuôi mấy gà, còn lại trống không.
Mới nghĩ đến Tào Tháo, Tào Tháo đã đến, Thư Dư vừa nghĩ xong ý tưởng, phía sau đã truyền đến tiếng như quỷ rống quỷ kêu của Lộ Tam Trúc.
“Nhị Nha, Nhị Nha ta nghe nói ngươi mua xe la? Đây là xe la ngươi mua à?”
Thư Dư quay đầu lại nhìn thấy Lộ Tam Trúc đôi mắt lòe lòe ánh sáng bay nhanh chạy tới.
Chỉ trong nháy mắt đã ngừng ở trước xe la, thiếu chút nữa không dừng được chân đụng phải nó.
Tựa như nam nhân hiện đại hiếm có thể chống lại mị lực của xe hơi, thời buổi này bọn họ đối với xe la xe ngựa sức chống cự cũng ít đến đáng thương như vậy đấy.