Lộ Tam Trúc vẫn luôn chú ý động tĩnh ngoài cửa, vừa nghe thấy tiếng bánh xe lăn lộc cộc, lập tức vọt ra.
“A Dư đã trở lại à? Tới tới tới, giao xe la cho ta, ta giúp các ngươi cho la ăn.”
Vừa dứt lời, liền thấy Đại Ngưu mở ra màn xe, lộ ra thân ảnh hai tỷ muội bên trong xe.
Lộ Tam Trúc mang mặt cười khi nhìn thấy Đại Nha đầu bù tóc rối đôi mắt sưng đỏ thì nháy mắt cứng lại rồi, “Đại Nha ngươi làm sao vậy?”
Thư Dư từ trên xe la nhảy xuống, xoay người đỡ Đại Nha xuống xe.
Nàng cùng Đại Ngưu đều là khuôn mặt âm trầm, làm Lộ Tam Trúc cảm thấy không thích hợp.
Hắn nháy mắt đã hướng vào bên trong hô to gọi nhỏ, “Nương, nhị ca, đã xảy ra chuyện, Đại Nha đã xảy ra chuyện.”
Thư Dư lỗ tai bị đâm một cái, liếc mắt nhìn hắn, mang theo Đại Nha vào cửa.
Mới vừa đi vào, lão thái thái nghe được động tĩnh vội vàng chạy tới đón mấy người lại.
“Đại, Đại Nha, sao lúc này cháu lại về, cháu, cháu đây……” Lão thái thái nhìn nàng bộ dạng chật vật kinh ngạc không thôi, vội vàng bắt lấy tay nàng hỏi, “xảy ra chuyện gì, hả?”
“Bà nội, vào nhà trước rồi lại nói.” Đại Ngưu theo sau vào cửa, đỡ lão thái thái, miễn cho bà quá nóng vội đi không cẩn thận.
Ngoài cửa Lộ Tam Trúc vô cùng tò mò, nhanh chóng đem xe la dắt vào viện môn nhà mình buộc lại, đối với nhi tử đang chơi ở sân nói, “Đại Bảo, con mau đi đến nhà đại bá đi, nói là Đại Nha đã trở lại, đã xảy ra chuyện, bảo đại bá con lại đây.”
Chờ sau khi Đại Bảo chạy đi, hắn liền lôi kéo Lương thị đang ôm Bảo Nha chạy về phía nhà Lộ Nhị Bách, “Đi đi đi, chúng ta cũng đi xem, ta cảm giác nhà ta đã xảy ra chuyện lớn rồi.”
Người khác có thể không biết chứ hắn lại cực kỳ rõ ràng thủ đoạn của Thư Dư.
Lần trước khi nàng biết Nguyễn bà tử muốn bán đi Tam Nha cùng Đại Hổ, cũng là loại biểu tình muốn giết người này.
Khi hai người chạy đến nhà Lộ Nhị Bách, Thư Dư vừa hay đang kể lại những chuyện người Trương gia làm đó, nhìn thấy Lộ Tam Trúc bọn họ, nàng cũng chỉ là liếc mắt một cái, không ngăn cản bọn họ tiến vào ngồi ở một bên nghe.
Nàng tiếp tục nói, “…… Người Trương gia ngoài Trương Thụ không ở nhà, tất cả mọi người ngồi một chỗ kiều chân bắt chéo xem đại tỷ ta làm việc. Bọn họ căn bản không xem tỷ ấy là người, kêu tỷ ấy là cây cọc gỗ ngồi xổm ở góc tường, để ba cái hài tử cầm vỏ hạt dưa ném lên đầu tỷ ấy, thi đấu xem ai ném trúng nhiều nhất. Tỷ của ta phàm là dùng tay chắn một chút, Trương bà tử kia liền cầm cùi bắp đánh vào đầu tỷ ấy.”
“hai cái tức phụ kia của Trương gia biết tỷ của ta lần trước mang đào về nhà, chưa cho nhi tử bọn họ ăn, liền nói muốn trừng phạt nàng. Làm nàng đói bụng cả ngày cũng liền thôi, tỷ của ta làm xong việc trở về, các nàng còn hoài nghi tỷ của ta lại giấu đào trên người, vào sân liền đối với nàng vừa cấu vừa véo. Mọi người nhìn xem, trên người nàng tổng cộng cũng không có mấy lượng thịt, trên cánh tay này toàn bộ đều là dấu vết bọn họ cấu véo mà ra.”
Lão thái thái nghe được nước mắt xoạch xoạch rớt xuống, vừa mắng Trương gia súc sinh vừa hối hận chính mình không biết nhìn người, đem cháu gái đẩy vào trong hố lửa.
Nàng bắt lấy tay Đại Nha, thấy cánh tay nàng đã ứ thanh chi chít vết tím, khóc đến độ muốn hôn mê luôn.
Đại Nha nghẹn ngào nhìn về phía Thư Dư, “Nhị Nha, đừng nói nữa, đừng nói nữa mà.”
Thư Dư cũng không muốn nói, nhưng nàng không cho người nhà hiểu được Đại Nha đã phải chịu đựng bao nhiêu khổ, bọn họ sẽ không ý thức được tính nghiêm trọng của sự tình này, Đại Nha sớm hay muộn lại phải đi về cái nơi ăn người không nhả xương kia.
Nguyễn thị cùng Tam Nha cũng khóc đến nước mắt đầy mặt, Lộ Nhị Bách càng là tức giận đến nỗi gân xanh ở thái dương gồng lên, Đại Hổ trực tiếp chạy ra cửa, “Ta phải đi báo thù cho đại tỷ.”
Chẳng qua hắn mới chạy đến một nửa, đã bị Lộ Đại Tùng cùng Lý thị mới vừa vào cửa kéo trở về.