Xe la đang dừng ở địa phương cách cửa thành không xa, Đại Ngưu nhìn cái xe kia, càng thêm xác định A Dư khả năng đã sớm biết tràng náo nhiệt hôm nay kia.
Nhưng hắn cái gì cũng chưa nói, trầm khuôn mặt trực tiếp lên xe la.
Lộ Tam Trúc đang muốn đem Trương Thụ cũng nhét lên, Thư Dư chắn lại, “Xe la này của ta không cho loại súc sinh này ngồi, sợ ô uế thùng xe. Lấy sợi dây thừng cột hắn vào đuôi xe ấy, để hắn đi bộ theo.”
Lộ Tam Trúc ánh mắt sáng lên, “Được rồi.” Sau đó hung tợn cột Trương Thụ đến vô cùng rắn chắc.
Xe la liền như vậy chở ba người, kéo một người một đường hướng về Thượng Thạch Thôn chạy tới.
Đại Ngưu đánh xe nhanh, Lộ Tam Trúc nhìn lại Trương Thụ đi theo phía sau, nhìn hắn bộ dáng thất tha thất thểu liền hả giận.
“Ta trước kia vẫn luôn cho rằng hắn rất thành thật, không nghĩ tới là cái thứ như vậy, Đại Nha thật là bị hắn hại khổ.”
Thư Dư nhắm mắt lại dựa vào thùng xe, cười nhạo một tiếng, “Thúc biết hắn đánh giá Lộ gia chúng ta như thế nào sao?”
“Đánh giá như thế nào?”
“Hắn nói, tỷ của ta vừa ngu vừa ngốc, cha ta là cái người què, nương ta nhát như chuột còn có nhà mẹ đẻ kéo chân sau, đệ muội ta tuổi còn nhỏ. Nói đại bá ta không có chủ kiến, chỉ biết nghe lời đại bá nương, tam thúc tam thẩm ham ăn biếng làm lại chỉ biết lo thân, những thân thích khác đều cùng nhà của chúng ta xa cách, Thượng Thạch thôn cũng là tạp cư không đủ đoàn kết, thôn trưởng sợ phiền toái không thích quản nhiều. Cho nên tỷ của ta dù có bị khi dễ đến chết, cũng không ai xuất đầu xả giận cho nàng hết. Hắn là trăm cay ngàn đắng mới chọn được tỷ của ta đó.”
Lộ Tam Trúc cùng Đại Ngưu cả người run rẩy, “Ai nói? Ai nói không ai xuất đầu cho Đại Nha? Hòa li, cần phải hòa li. Coi cô nương Lộ gia chúng ta là củ cải đấy à? Còn trăm cay ngàn đắng mới chọn trúng, ta đi con mẹ nó……”
Lộ Tam Trúc nói với Đại Ngưu, “Chạy nhanh nữa đi, chậm rì rì, ngươi còn sợ hắn theo không kịp chúng ta sao?”
Đại Ngưu quả nhiên tốc độ nhanh hơn, Trương Thụ phía sau nguyên bản còn nghỉ ngơi thở được hai hơi, hiện giờ chỉ có thể đem hết toàn lực chạy vội mới có thể đuổi kịp.
Không bao lâu, xe la vào cửa thôn Thượng Thạch thôn.
Không ít thôn dân vừa muốn cùng Đại Ngưu chào hỏi, kết quả liền thấy được phía sau xe la cột lấy Trương Thụ chật vật.
Các thôn dân nháy mắt ngây ngẩn cả người, cứ như vậy trơ mắt nhìn bọn họ trở về Lộ gia.
Lộ Tam Trúc trực tiếp từ xe la trên nhảy xuống, cởi dây thừng phía sau xe la, nắm Trương Thụ đẩy vào cửa.
Thư Dư nói với Đại Ngưu, “Đại Ngưu ca, lúc huynh đi tìm đại bá, thuận tiện đem thôn trưởng cũng kêu lại đây đi.”
Đại Ngưu sửng sốt, “Thôn trưởng?”
“Trương Thụ cùng Trương gia khả năng sẽ không dễ dàng đồng ý hòa li, nhưng Trương Thụ việc này nháo đến quá lớn, hôm nay lại là ngày chợ, Đại Nghiêm thôn khẳng định cũng có người đi huyện thành nghe được sự kiện kia. Đại Nghiêm thôn thôn trưởng cho dù suy nghĩ vì thanh danh của toàn bộ thôn, cũng sẽ ra mặt giải quyết việc này.”
Cho nên, thôn trưởng bọn họ tốt nhất cũng đi theo đi.
Đại Ngưu đã hiểu, gật gật đầu chạy về nhà mình.
Thư Dư lúc này mới vào viện, đi vào, liền nhìn đến Lộ Nhị Bách cầm miếng gỗ trong tay hung hăng ném lên người Trương Thụ, Nguyễn thị cũng xông tới đánh hắn, lão thái thái ôm Đại Nha, ở kia khóc đến thở không ra hơi.
Thư Dư thở dài một hơi, Lộ Nhị Bách bọn họ chỉ biết Đại Nha hiện tại vẫn là trong sạch chi thân, trong lòng kỳ thật vẫn luôn cảm thấy Trương Thụ có thể là có bệnh không thể giao hợp.
Ai biết trong này nguyên do bất kham như vậy đâu.
Thư Dư tiến lên, trấn an người nhà đang kích động.
Không bao lâu, Đại Ngưu liền mang theo một nhà Lộ Đại Tùng cùng thôn trưởng và mấy nhà quan hệ không tồi cùng Lộ gia trong thôn mênh mông cuồn cuộn lại khí thế vội vàng lại đây.