Một khi đã như vậy, Thư Dư không tiếp tục trì hoãn nữa, đặt bọc đồ hóa trang xuống.
“Ngươi tín nhiệm ta như vậy, ta tất nhiên cũng sẽ không cô phụ ngươi, ngươi cứ việc đem hết thảy đều giao cho ta.”
“Ân.” Đinh Nguyệt Hoa trên mặt rốt cuộc có ý cười, “Vậy cái khư sẹo cao này ta sẽ giữ lại, lần trước Lộ cô nương miễn phí giúp ta hoá trang, làm ta một lần nữa nhận thức được chính mình. Khư sẹo cao này cũng là thứ tốt, trong những y quán kia đều không có, không biết Lộ cô nương định giá bao nhiêu? Ta mua hai hộp đi.”
Thư Dư lại lắc đầu, “Khư sẹo cao này ta cũng tặng cho Đinh cô nương.”
“Này không được.”
“Đinh cô nương, phương thuốc khư sẹo cao này, ta đã đáp ứng bán cho Từ đại phu. Nếu đáp ứng hắn rồi, thì không thể tự mình buôn bán đoạt sinh ý của người ta được. Đinh cô nương về sau nếu dùng được, thì cứ đi chỗ Từ đại phu bên kia mua là được.”
Nếu không, về sau Đinh Nguyệt Hoa đi ra ngoài tuyên truyền, những người đó đều chạy đến chỗ nàng để mua khư sẹo cao, vậy Từ đại phu kia phải tức chết mất.
Thư Dư tự cảm thấy mình vẫn là người rất có đạo đức đấy, không thể làm được chuyện hố Từ đại phu như vậy được. Đặc biệt vị khách nhân đầu tiên tới cửa Đinh Nguyệt Hoa này, vẫn là do Từ đại phu giới thiệu.
Đinh Nguyệt Hoa nghe xong lời nàng nói, lại càng thêm cảm thấy Thư Dư là người có đạo đức tốt lại có bản lĩnh, càng thêm muốn cùng nàng giao hảo.
Chỉ là……
“Vậy, Lộ cô nương chẳng phải là chịu thiệt sao? Chẳng những một chuyến tay không, còn đưa ta thứ quý trọng như vậy. Ngươi làm buôn bán như này, sớm muộn gì
Thư Dư nhướng mày, thiệt thòi sao? Nàng hiện tại không phải thu hoạch được một fan trung thành rồi còn gì?
“Nếu như trong lòng ngươi thật sự băn khoăn, vậy…… để ta hóa trang cho ngươi, coi như mở cửa làm buôn bán, ngươi cho ta thù lao?”
Đinh Nguyệt Hoa ánh mắt sáng lên, rất nhanh lại nhíu nhíu mày, “Nhưng trên trán ta vết thương còn chưa lành, hóa trang lên có thể nhìn được sao?”
“Đương nhiên có thể nhìn được, lát nữa ngươi nhìn hiệu quả sẽ biết.”
Đinh Nguyệt Hoa yên tâm, Thư Dư để nàng ngồi ở trước gương đồng, mở cửa sổ phòng ra, làm ánh sáng tiến vào.
Đinh Nguyệt Hoa duỗi tay muốn tháo băng vải trên trán ra, Thư Dư lập tức ngăn cản nàng, “Cứ như vậy đi, trên miệng vết thương còn bôi thuốc mỡ, không nên lau đi. Như vậy khá tốt rồi, ta trang điểm cho ngươi thành trang dung nhược liễu phù phong, nhu nhược đáng thương.”
Đinh Nguyệt Hoa, “……” Ha??
Không phải giống lần trước bộ dáng anh tuấn tiêu sái sao? Nàng vừa rồi đã nghĩ kỹ rồi, nếu như mặc nam trang thì trên trán có sẹo, hình như cũng không khó tiếp thu như vậy.
Thư Dư chỉ là cười cười, không nói hai lời bắt đầu động tay.
Nàng vừa hóa trang vừa bất động thanh sắc hỏi, “Đinh cô nương mấy ngày nay không ngủ ngon à? Quầng thâm mắt đậm như này, bọng mắt cũng có luôn rồi, như vậy không tốt đâu, đối với nữ nhân thì giấc ngủ rất quan trọng đấy.”
Đinh Nguyệt Hoa nghe được lời này, lại sâu kín thở dài một hơi, “đúng là ngủ không ngon.”
“Vì sao, bởi vì sự tình của Đinh lão gia à?” Thư Dư động tác trong tay không ngừng, giống như là đang nói chuyện phiếm bình thường vậy.
“Ngươi cũng biết?”
“Việc này cũng không phải bí mật, huyện lệnh lão gia bị bắt chuyện lớn như vậy, đã sớm truyền đến khắp nơi rồi. Nhưng mà Đinh cô nương cũng không cần lo lắng như vậy, thật ra ta lại cảm thấy, Đinh lão gia sẽ không có việc gì đâu.”
Đinh Nguyệt Hoa sửng sốt, “Sao ngươi lại cảm thấy như vậy?”
Tuy rằng nàng cũng cảm thấy cha nàng sẽ không có việc gì, nhưng đó là căn cứ vào nguyên nhanah mình là đích nữ Đinh gia, việc làm ăn của Đinh gia nàng cũng có nhúng tay.
“Rất đơn giản, lúc ta vào phủ, quan binh thủ vệ một chút cũng không có khó xử ta. Thấy mầm biết cây chứ sao nữa, hành động của người phía dưới, kỳ thật có thể đoán ra được ý tứ của người bên trên.”