TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 255: Hạ Dược

Thư Dư dặn dò xong, liền cầm bình dược mà Triệu Tích cho rời đi.

Ra khỏi cổng Mạnh gia, nàng lại không có trở về, ngược lại thay đổi bước chân đi ra hẻm Lưu Phương.

Buổi chiều hôm qua nàng bồi lão thái thái xoay vòng quanh hơn phân nửa huyện thành để thu vải vụn, có chút tình huống tự nhiên cũng đã thăm dò rõ ràng.

Tỷ như, Giang Lễ bị đả thương rất nhanh đã được người phát hiện nâng trở về Giang gia, chuyện này phát sinh ở bên ngoài, cho nên đã truyền đi ồn ào huyên náo.

Tỷ như, Giang gia đã báo quan, đang toàn lực điều tra hung thủ, vì thế còn biểu lộ cung cấp manh mối về hung thủ có thể nhận được bao nhiêu thù lao.

Nói thực ra, thù lao kia, Thư Dư nghe xong đều tâm động, thiếu chút nữa cũng muốn đi tự thú.

Lại tỷ như, đại phu trị thương cho Giang Lễ, chính là đại phu của cái y quán lúc trước nàng mang Đại Nha đi xem bệnh kia.

Y quán kia là y quán tốt nhất huyện thành này, tiền khám bệnh cũng đắt nhất.

Hôm qua đại phu đã đến cửa xem bệnh cho Giang Lễ, hôm nay tự nhiên cũng sẽ đi tái khám.

Thư Dư chính là đi tìm hắn.

Đại môn y quán đã mở, sáng sớm đã có không ít người bệnh đến rồi.

Thư Dư không phải tới xem bệnh, nàng lấy cớ muốn bốc thuốc. Lấy ra phương thuốc mà Hồ đại phu khai cho Đại Nha sau lần xem bệnh kia, cho nên dược đồng nhanh chóng dắt nàng vào cửa.

Người bốc thuốc cũng nhiều, nhưng so với người đến xem bệnh thì ít hơn một chút, Thư Dư cũng phải ngồi chờ một lúc.

Trong lúc chờ đợi, nàng liền bắt đầu tìm kiếm vị Lưu đại phu xem bệnh cho Giang Lễ kia, thuận tiện chờ đợi thời cơ xuống tay.

Thư Dư dựa vào bên cạnh quầy, cũng không chờ bao lâu đã nghe được có người kêu Lưu đại phu.

Lưu đại phu vội vàng từ bên trong đi ra, phân phó dược đồng, “Dược ta muốn lấy đã có chưa? Nhanh lên, ta còn phải đi Giang phủ.”

Dược đồng sau quầy vội vàng trả lời, “Lập tức xong đây lập tức xong ngay.”

Thư Dư ‘ hắc ’ một tiếng, cơ hội tới rồi.

Nàng hướng bên kia nhích nhích, thừa dịp lúc dược đồng đi sang bên cạnh lấy dây thừng, tay phất qua một cái, thuốc bột kia nương vào tay áo che đậy, thuận thế liền dừng ở trên phần dược liệu kia.

Ngay sau đó nàng nhìn thấy dược đồng vội vàng gói dược liệu lại rồi cột dây thừng, đưa tới trên tay Lưu đại phu.

Lưu đại phu đem gói thuốc bỏ vào hòm thuốc của mình, đeo lên sau lưng, cùng chưởng quầy chào hỏi liền đi luôn.

Thư Dư cũng lấy dược mà mình bốc lúc nãy, đi theo phía sau hắn.

Lưu đại phu trực tiếp đến thẳng Giang phủ, Thư Dư xác nhận dược kia của hắn xác thật là cho Giang Lễ uống, thoáng yên tâm.

Nàng cũng không về nhà, ở xung quanh tìm một sạp bán bữa sáng, gọi chén hoành thánh ăn.

Vừa lúc, buổi sáng nàng ra cửa sớm, đồ ăn còn chưa nấu xong nàng đã đi rồi.

Bận rộn một trận như vậy, bụng đã đói đến lợi hại.

Thư Dư vừa ăn vừa nghiêng lỗ tai nghe người bên cạnh nghị luận.

Sự tình Giang Lễ bị đánh nháo thật sự rất lớn, xung quanh đây nên biết đến đều đã biết. Rốt cuộc Giang gia tam thiếu gia vô pháp vô thiên nhiều năm như vậy, đừng nói bị đánh, mắng người của hắn bị hắn biết đều phải gặp cảnh tai ương.

Hiện tại thế nhưng có người ở nơi cách Giang gia không đến ba trăm mét, trực tiếp đánh đến đầu cũng thủng một lỗ, người này thật là…… Một vị hảo hán.

Vì dân trừ hại không nói, vấn đề là hiện tại Giang gia còn không biết đối phương là ai.

Thư Dư ăn hoành thánh, sung sướng nghe mọi người khích lệ chính mình.

Giang tam thiếu quả nhiên làm nhiều việc ác đã nhiều năm, nhìn một cái hôm nay người giận người oán, mọi người đều đang vui sướng khi người gặp họa.

Ăn xong một chén hoành thánh, lại ngồi thêm một chút, Thư Dư liền thấy được từ nơi xa Mạnh Duẫn Tranh đi tới.

Trên người hắn không có thứ gì cả, nhìn thật là thoải mái thanh tân, cũng không biết cái cây trúc cùng tờ giấy nàng đưa cho đặt ở nơi nào rồi.