TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 264: Tức Phụ, Về Sau Nuôi Cả Nhà Dựa Hết Vào Ngươi

Lương thị gật gật đầu, Lộ Tam Trúc gấp không chờ nổi hỏi, “Nương, tiền công thì tính sao?”

Lão thái thái thật là bội phục hai người bọn họ luôn, lập tức tức giận nói, “Làm bao nhiêu thì tính bấy nhiêu? Một cái thú bông bán đi, nếu như bán được một trăm văn thì sẽ trả tám văn tiền công.”

Tám văn tiền công??

Lương thị trong lòng lập tức tính tính, cái loại thú bông như này kỳ thật rất dễ làm. Từ sớm đến tối nàng có thể làm được bốn năm cái, nếu không phải nguyên liệu làm thú bông đều là làm trang phục dư lại, tương đối nhỏ thì nàng còn có thể làm càng nhiều hơn nữa.

Nhưng mà bốn năm cái cũng không tồi, cứ tính như vậy thì một ngày không phải có ba bốn mươi văn tiền sao?

“Trời ạ, ba bốn mươi văn? Nhiều như vậy?” Lộ Tam Trúc tính càng nhanh hơn, trực tiếp nhảy dựng lên, “Cái này có thể so với bán sức lao động làm công ngắn hạn còn kiếm được nhiều hơn đó, có thể làm có thể làm, tức phụ, ngươi làm nhiều chút nha, về sau nuôi cả nhà đều dựa vào ngươi đó.”

Thư Dư, lão thái thái, Đại Nha, “……”

Ngươi thật đúng là một đứa bé lanh lợi, tốc độ phản ứng này thật là tuyệt, bàn tính đánh đến rung động lạch cạch luôn nha.

Lương thị còn chưa kịp phản ứng lại, nàng cũng bị ba bốn mươi văn tiền đánh sâu vào đầu, có chút lâng lâng.

Đúng vậy, kiếm được so với những nam nhân làm công ngắn hạn trong thôn còn nhiều hơn, đây chính là cảm giác vô cùng tuyệt vời.

Nhưng mà, rất nhanh lão thái thái đã cắt nang mộng đẹp của nàng, “Nghĩ cái gì vậy? Còn một ngày ba bốn mươi văn? Các ngươi rốt cuộc có nghe rõ ta nói chuyện không đấy. Ta nói chính là, nếu bán đi một trăm văn thì ngươi có thể được tám văn. Lại không phải mỗi con thú bông đều bán được một trăm văn, thú bông nhỏ hơn thì cũng rẻ hơn ba bốn mươi văn cũng có khả năng.”

Lương thị không chút do dự, “Con đây sẽ làm loại một trăm văn, những cái ba bốn mươi văn đó con không làm.”

“Ta phi, ngươi tưởng bở.” Lão thái thái thiếu chút nữa phun luôn một ngụm nước bọt qua, “Đây là cái ngươi có thể quyết định sao?”

“Con……”

Lão thái thái không kiên nhẫn, “Làm bao nhiêu, làm bao lớn đều là ta định, ngươi chỉ cần dựa theo yêu cầu làm là được, những cái khác thì đừng có nghĩ nhiều. Thích làm thì làm, không làm thì lượn.”

Lương thị rụt rụt cổ, cùng Lộ Tam Trúc liếc mắt nhìn nhau một cái, nhỏ giọng nói thầm, “Con cũng chưa nói là không làm mà, con còn rất vui lòng nữa đó.”

“Được rồi, vậy buổi chiều có thể bắt đầu làm. Ta phải nói cho ngươi biết, nếu như làm quá kém, không thông qua thì phải làm lại một lần.”

“Nương yên tâm, con khẳng định làm được xinh xinh đẹp đẹp.”

Tuy là lão thái thái đã dội cho bọn hắn một bát nước lạnh, nhưng trong lòng bọn hắn vẫn là kiên định một ngày có thể kiếm được nhiều như vậy đó, cho nên vẫn mừng rỡ không thôi.

Lương thị lập tức tay chân lanh lẹ giúp đỡ lão thái thái bắt đầu làm việc, Lộ Tam Trúc không có chuyện gì làm thì đứng ở một bên xem.

Nhìn nhìn rồi lại cảm giác được sau lưng phảng phất có một đạo tầm mắt thập phần nóng rực.

Hắn đột nhiên quay đầu lại, liền đối diện với ánh mắt của Thư Dư đang mỉm cười.

Lộ Tam Trúc sắc mặt khẽ biến, lập tức từ trên ghế đứng lên.

Sao sao? Hắn làm sai cái gì, A Dư phải dùng ánh mắt như vậy nhìn mình chứ? Quá dọa người.

Thư Dư thấy hắn rốt cuộc nhìn lại mình, lập tức nghiêng ánh mắt với hắn, bảo hắn đi ra.

Lộ Tam Trúc lại đột nhiên nhanh trí, nháy mắt nghĩ tới, “A, đúng đúng đúng, ta đi rửa chén.”

Hắn đã nói hắn không làm gì chuyện xấu mà, hóa ra là ăn xong chưa rửa chén.

Mới vừa nghe thấy lão thái thái trở về, hai người nuốt xuống một ngụm canh cuối cùng liền gấp không chờ nổi chạy ra, chén đũa vẫn còn đang để đầy phòng bếp đấy.

Mấy người Lão thái thái đều kinh ngạc nhìn Lộ Tam Trúc, hắn đã nhảy nhót chạy ra rồi.

Lão thái thái hỏi Lương thị, “Lão Tam còn rửa chén cơ à?”