Thư Dư gật đầu, ở dưới hiên ngồi xuống.
Mới vừa uống xong hai ngụm nước, Lộ Đại Tùng cùng Đại Ngưu đã trở lại.
Nhìn thấy Thư Dư, hai người cũng sửng sốt một chút, “A Dư như thế nào tới?”
“Ta trở về lấy chút đồ.” Thư Dư đứng dậy, “Ta nghe Lan Hoa nói, hai mẫu đất của tam thúc kia muốn cho thuê? Thế nào?”
Lộ Đại Tùng thở dài một hơi, lắc đầu.
Đại Ngưu đã bưng một chậu nước ra tới, cầm khăn lau lau mồ hôi trên mặt, hàm hồ nói, “Ruộng nhà tam thúc không tốt lắm, đối phương áp tiền thuê, chúng ta không đồng ý.”
Lấy đức hạnh của Lộ Tam Trúc, cái loại mà đều là ba ngày phơi lưới hai ngày đánh cá, ruộng kia có thể tốt mới kỳ quái.
Tuy rằng hắn trước khi đi có nói tiền thuê không cao cũng không quan hệ.
Nhưng Lộ Đại Tùng thân là đại ca, cũng vẫn không muốn đệ đệ nhà mình kiếm được quá ít.
Lộ Đại Tùng cũng rửa mặt xong, “Ta đang cân nhắc, hai ngày này ta cùng Đại Ngưu đi thu thập ruộng kia nhà hắn một chút, nhìn chỉnh tề một ít, tiền thuê cũng có thể cao lên thêm.”
Hắn vừa dứt lời, Lý thị liền đi ra.
“Còn thu thập ruộng cho nhà hắn? Ngươi thật đúng là lo chuyện bao đồng, người ta đều đi trong thành hưởng phúc, chính mình đều mặc kệ, ngươi lại để bụng thật đấy nhỉ. Nhà ta nhiều việc như vậy, cũng không thấy ngươi cân nhắc cho tử tế.”
Lộ Đại Tùng nhíu mày, làm trò trước mặt chất nữ, Lý thị không kiêng nể gì như vậy thật sự làm hắn không xuống đài được.
Hắn lập tức liền trầm mặt, “Ngươi luyên tha luyên thuyên cái gì? Cũng chỉ thu thập một chút phí không đến nửa ngày, có cái gì mà phải so đo? thời điểm huynh đệ nhà mẹ đẻ ngươi yêu cầu hỗ trợ, ta cũng không nói hai lời dẫn theo cái cuốc đi luôn còn gì?”
“Huynh đệ nhà mẹ đẻ ta đó là có tới có lui, thời điểm nhà chúng ta bận bọn họ cũng lại đây. Nhưng hai cái đệ đệ nhà ngươi đâu? Khi nào có thể giúp đỡ ngươi? Có khó xử thì tìm ngươi, có chỗ lợi trước nay không thấy nghĩ đến ngươi.”
“Ngươi quả thực không nói đạo lý.” Lão Tam không phải vì giúp Lan Hoa thiếu chút nữa chết đuối sao? Lúc mà chân Lão Nhị còn tốt, cũng không thiếu giúp bọn hắn, trong nhà không ít đồ gỗ đều là hắn làm.
Cũng chỉ bởi vì không giúp đỡ xuống đất làm việc, nên cảm thấy so ra kém huynh đệ nhà mẹ đẻ bà ta?
“Ta không nói đạo lý, là chính ngươi bất công.” Lý thị càng thêm tức giận.
Mắt thấy hai người này lại muốn ầm ĩ, Thư Dư vội tiến lên hai bước ngăn trở nói, “Đại bá, đại bá nương, nếu không việc này các ngươi cứ chậm rãi thương lượng, ta đây đi trước??”
Lộ Đại Tùng trên mặt hiện lên xấu hổ, “A Dư à……”
Hắn vừa định nói cái gì, viện môn đột nhiên bị người ‘ bạch bạch bạch ’ chụp vang lên.
Đại Ngưu đứng gần, chạy nhanh qua mở cửa.
Cửa vừa mở ra, bên ngoài một vị phụ nhân cùng thôn liền vỗ đùi, thở phì phò nói, “Đại Tùng a, đã xảy ra chuyện đã xảy ra chuyện, tứ muội nhà ngươi đã xảy ra chuyện, ngươi mau đi xem một chút đi.”
Thư Dư sắc mặt khẽ biến, thật đúng là đã xảy ra chuyện? Hồ Lợi chỉ không phải là chỗ này đấy chứ?
Nàng một bước tiến lên, đứng ở trước mặt phụ nhân kia hỏi, “Tứ cô ta xảy ra chuyện gì?”
Phụ nhân khi nhìn thấy nàng còn ngẩn người, ngay sau đó nói, “Người trong nha môn chạy đến Đại Nhứ thôn muốn bắt Tứ Hạnh, hiện tại toàn bộ Viên gia đều rối loạn rồi.”
“Cái gì?”
Người Lộ gia đều kinh ngạc, ngay cả Lý thị cũng không dám nói thêm cái gì.
Thư Dư lập tức đi ra ngoài, Đại Ngưu cũng đuổi theo.
Lộ Đại Tùng cùng Lan Hoa chậm một bước, cũng vội vàng đuổi theo.
Lý thị ở phía sau kêu hai tiếng, không kêu được người trở về, chỉ có thể dậm dậm chân, khóa cửa nhà lại rồi cũng đuổi theo.
Phụ nhân cùng thôn lời nói còn chưa nói xong đâu, đã thấy cả nhà biến mất không bóng dáng, chỉ có thể thở dài một hơi, xoay người đi tìm người khác nói tiếp.