TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 529: Ở Cùng Một Phòng

Thư Dư đưa dược là Triệu Tích nghiên cứu chế tạo, Triệu Tích kia y thuật không được xía vào.

Lục cô nương ngủ hai canh giờ, đã ra một thân mồ hôi, lúc tỉnh lại thì người đã thoải mái hơn nhiều, độ ấm cũng lui xuống.

Nhưng vẫn cả người vô lực, tay chân rụng rời không động đậy.

Thư Dư xoay đầu, vừa lúc đối diện đôi mắt nàng vừa mở, “Cảm giác thế nào?”

Lục cô nương hơi hơi kéo kéo khóe miệng, “Khá hơn nhiều, cảm ơn.”

“Vậy là tốt rồi, lại qua một lát sẽ đến trạm dịch, ngươi lại nghỉ một lát đi.”

Lục cô nương hơi hơi ngồi dậy, bắt lấy lan can ngồi dậy.

Nàng nhìn về phía Thư Dư, muốn nói cái gì, lại tìm không thấy đề tài.

Hai người gần như không có gì giao thoa, trừ bỏ cảm ơn, hình như cũng không có gì có thể nói.

Cũng may đoàn người rất nhanh đã đến trạm dịch, Hầu thị vừa vào cửa, liền vội vàng chạy đến phía trước xe chở tù tới xem lục cô nương.

Màn xe kéo ra, nàng nhìn thấy lục cô nương đã so với lúc buổi trưa có tinh thần hơn nhiều, thậm chí còn có thể ngồi dậy, lập tức hỉ cực mà khóc.

Nàng là thật sự sợ nữ nhi cứ như vậy mất mạng.

Thư Dư ra tới, Hầu thị lại đối với nàng nói lời cảm tạ, sau đó mới đỡ lục cô nương xuống xe, thuận thế giơ tay sờ sờ cái trán của nàng, thế nhưng đã không sốt nữa.

Lục cô nương tới gần Hầu thị, nhỏ giọng nói, “Nương, tam tỷ tỷ cho ta ăn dược, ta ra mồ hôi xong thì không có việc gì.”

Tuy rằng lúc ấy nàng đã mơ hồ, nhưng vẫn nhớ rõ.

Hầu thị sửng sốt, quay đầu nhìn Thư Dư đã đi vào phòng, cười cười, quay đầu nói, “Người Thư gia, cũng chỉ có mình tam tỷ tỷ ngươi tốt.”

Lục cô nương muốn nói, tam tỷ tỷ cũng không phải là người Thư gia, người Thư gia không một cái nào tốt.

Nhưng tưởng tượng, nàng cũng là cô nương Thư gia, nói như vậy giống như đem chính mình cũng mắng vào.

Quả nhiên, đầu óc đều bị sốt đến không rõ ràng lắm.

Thư Dư không quản hai mẹ con các nàng, nàng ăn cơm chiều xong trở về phòng nghỉ ngơi.

Vốn dĩ tính toán nghỉ một lát liền đi ra cửa gặp Mạnh Duẫn Tranh, không nghĩ tới cửa phòng lần nữa bị người mở ra, hai mẹ con Hầu thị đi vào.

Thư Dư, “……” Nàng lại không thể hưởng thụ nằm một mình nữa sao?

Hầu thị có chút xấu hổ nói, “Tam cô nương, chúng ta hôm nay có thể ở lại bên này sao? Bên kia chật quá. Ngươi yên tâm, chúng ta ngủ ở một bên, sẽ không ầm ĩ đến ngươi.”

Nào có phải chật, là người Thư gia căn bản không cho các nàng ngủ.

Trong lòng Thư Dư hiểu rõ, cho nên không nói thêm cái gì, chỉ là gật đầu, “Các ngươi tùy ý đi.”

Hầu thị thở dài nhẹ nhõm một hơi, mang theo nữ nhi lên giường, quả thực cách Thư Dư rất xa.

Cũng may giường chung cũng đủ lớn, ba người ngủ vẫn rất rộng rãi.

Thư Dư không nói chuyện, nhưng Hầu thị lại bởi vì nữ nhi thoát ly nguy hiểm có vẻ có chút hưng phấn, nhìn thời gian còn sớm, xoay người đối mặt với hướng Thư Dư, hỏi, “Tam cô nương, tới Tây Nam rồi, ngươi có tính toán gì không?”

Thư Dư, “…… Không tính toán, xem tình huống. Ngủ đi, ngày mai còn phải dậy sớm.”

Nàng một bộ rõ ràng không muốn nói nhiều với nhau, Hầu thị cũng không phải không thức thời, lập tức ngậm miệng, sờ sờ đầu nữ nhi, hai người dựa gần một khối ngủ thiếp.

Chờ sau khi nghe được tiếng hít thở vững vàng, Thư Dư mới mở mắt ra, thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Nàng lát nữa còn có việc, trông cậy vào các nàng đi ngủ sớm một chút, nơi nào còn có công phu bồi các nàng nói chuyện phiếm?

Thư Dư lại nhắm mắt lại, chuẩn bị lại chờ một lát sẽ đi ra ngoài.

Nhưng mà vào lúc nàng chuẩn bị đứng dậy, bên tai đột nhiên truyền đến động tĩnh, nàng khựng lại, lại yên lặng bất động.

Sau đó, nàng liền nghe được thanh âm xiềng xích, cùng với thân ảnh Hầu thị đứng lên.