TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 581: Đối Phó Nhị Cô Nương

Nghĩ vậy, Hầu thị híp híp mắt, “Ta cảm thấy, nếu là tai họa, vậy sớm muộn gì cũng sẽ hại mọi người chúng ta.”

Thư Dư gật gật đầu, “Ta cũng nghĩ vậy đấy.”

Hầu thị hít sâu một hơi, “Chúng ta đây phải làm cái gì?”

Nàng đã chuẩn bị tốt tự mình xuống tay với Nhị cô nương rồi, ai biết Thư Dư lại cười nói, “Lát nữa diễn một tuồng kịch, nói nói mấy câu là được.”

Hầu thị sửng sốt, “Nói nói mấy câu?”

“Ân.” Thư Dư quay đầu nhìn về phía lục cô nương, “Lục muội muội chờ lát nữa đem chén đũa mang vào phòng bếp đi, thuận tiện nhìn xem nhị phu nhân có ở đây không. Ngươi chờ lúc nàng ta đơn độc một mình ra tới thì cố ý lén lút trở về, đem nhị phu nhân dẫn lại đây, có thể làm được không?”

Lục cô nương chớp chớp mắt, sau đó vội vàng gật đầu, “Có thể, ta có thể làm được.”

Lục cô nương hiện giờ trưởng thành nhanh chóng, trước kia rất nhiều sự tình Hầu thị đều không cho nàng dính vào, hiện tại lại không được, nếu như tiếp tục dưỡng thành cái loại tính tình cái gì cũng không biết, là chắc chắn sống không nổi.

Cho nên Hầu thị cùng Thư Dư nói chuyện, không bao giờ tránh lục cô nương.

Thư Dư công đạo xong, lục cô nương nhanh chóng cầm chén đũa trở về phòng bếp.

Nàng vừa đi, Thư Dư mới thấp giọng nói với Hầu thị mấy câu, Hầu thị nghe xong liên tục gật đầu.

Không bao lâu sau, lục cô nương đã lặng lẽ trở lại, khi xoay người đem cửa phòng đóng lại, không tiếng động hướng tới bên ngoài chỉ chỉ, “Nhị phu nhân tới.”

Thư Dư nở nụ cười, Hầu thị lập tức ngồi nghiêm chỉnh, mở miệng răn dạy lục cô nương, “Sao mà lâu như vậy, không phải bảo con chỉ rửa xong chén đũa rồi lập tức trở về sao?”

“Con nghe nói đại tỷ cùng nhị tỷ tranh cãi nên muốn đi xem náo nhiệt, ai biết các nàng cãi nhau xong rồi.” Lục cô nương nhỏ giọng nói.

Hầu thị quở mắng, “Có cái gì hay, chúng ta hiện tại thế nước cùng lửa, sự tình bên kia về sau con ít dính vào, có nghe hay không. Không đến lúc các nàng nhìn thấy con lén lút, còn tưởng rằng con muốn trộm đồ của các nàng đấy.”

Ngoài cửa nhị phu nhân đang nghe lén nhấp nhấp môi, nàng vừa rồi nhìn thấy lục cô nương bộ dáng có tật giật mình, xác thật cho rằng nàng muốn trộm lương thực của các nàng, hiện tại xem ra không phải?

Lục cô nương nhỏ giọng biện giải, “Nương, không nghiêm trọng như vậy chứ, lúc chúng ta tới mọi người đều giống nhau, không xu dính túi, có thứ gì có thể trộm? Chuyện không có thật các nàng cũng không thể bôi nhọ ta như vậy được.”

“Ngươi nói ngươi……” Hầu thị còn muốn nói nàng vài câu.

Nhưng mà Thư Dư lại bỗng nhiên đánh gãy lời nàng nói, cười nhìn về phía lục cô nương, “Lục muội muội ngươi quá ngây thơ rồi, ai nói không có đồ thì không thể bôi nhọ ngươi? Người khác không biết, nhưng vị nhị tỷ tỷ kia của ngươi thì nói không chừng. Nàng tâm tư rất độc đó, khi nào hại chết ngươi cũng không biết.”

Hầu thị cả kinh, “Không đến mức đó chứ.”

“Sao lại không đến mức?” Thư Dư thở dài, “Ta vốn không nghĩ nói đâu, nhưng lục muội muội đến bây giờ còn không có nhận rõ sự thật, về sau nói không chừng sẽ chịu thiệt. Chính ngươi có hại thì thôi đi, nhưng đừng liên lụy ta.”

“Chuyện gì a?”

“Ngày ấy ở Lâm Chương phủ, vị quan sai dẫn đầu kia kêu ta đi lên đơn độc nói nói mấy câu, các ngươi đều biết đúng không. Xem ở phân thượng ta nói cho bọn họ địa điểm chôn giấu bạc, quan sai dẫn đầu cũng bán một cái nhân tình cho ta, nói cho ta một chuyện bí mật.”

Ngoài cửa nhị phu nhân vừa nghe thấy hai chữ bí mật, đôi mắt đều trừng lớn, hô hấp ngừng lại, lỗ tai dán càng gần.

Hầu thị vội hỏi nói, “Bí mật gì vậy?”

“Thất cô nương, chính là bị vị ngươi nhìn nhu nhược nhị tỷ tỷ kia đẩy xuống nước chết đuối đó.”

“Cái…… Cái gì?”