TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 801: Muốn Cảm Kích Đại Hổ

Kỳ thật tiêu cục cũng không tồi, nhưng hàng năm ra ngoài áp tải, tính nguy hiểm vẫn rất cao.

Mở thư viện, chính mình có thể dạy học sinh.

Nếu mà không muốn dạy, có thể chiêu một số phu tử đến dạy. Sau đó chính mình đi trồng hoa, uống trà, thỉnh thoảng đi ra ngoài du sơn ngoạn thủy đạp thanh, gia tăng kiến thức, có phải là đẹp không?

Thư Dư ho nhẹ một tiếng, không thể nghĩ tiếp, loại sinh hoạt giống như về hưu này đợi sau khi Mạnh Duẫn Tranh báo xong thù thì lại nghĩ tới. Nhưng quá tốt đẹp, có hơi không hiện thực, trước đó, vẫn là phải phấn đấu nhiều.

Nàng cười tủm tỉm ngẩng đầu, “Ân, vậy huynh phải nỗ lực vào.”

Thư Dư cũng không hoài nghi Mạnh Duẫn Tranh làm được không, trong ấn tượng của nàng, nếu là mục tiêu hắn đã định ra, vậy nhất định có thể thực hiện.

Còn không phải là thi đậu công danh sao? Còn không phải là làm viện trưởng thư viện sao? Chỉ cần cho hắn mấy năm, bảo đảm hắn làm đến thỏa đáng.

Mạnh Duẫn Tranh thấy nàng bộ dáng thật cao hứng, trong lòng cũng trở nên thỏa mãn.

So với những người khác, ý tưởng này của hắn có hơi ‘ không làm theo lẽ thường ’, rốt cuộc người có tài học có bản lĩnh, ai không muốn vào triều làm quan, ai không muốn cho vợ con được hưởng đặc quyền, làm người nhà cũng sống cuộc sống sung sướng?

Nhưng hắn cùng A Dư, lại đều chí không ở chỗ này.

Thư Dư chính là tò mò, “Sao huynh lại đột nhiên muốn làm viện trưởng? Khi nào có cái ý niệm này?”

“Vào lúc nàng bị lưu đày.”

Thư Dư sửng sốt, “Lúc ấy……”

Phải rồi, chính là lúc ấy, khi đó Mạnh Duẫn Tranh đã xác nhận tâm tư của mình rồi.

Trước kia hắn cô đơn lẻ bóng một mình, tương lai chỉ có một mục tiêu, đó chính là báo thù. Còn về sau khi báo thù xong có tính toán gì không, hắn còn chưa có nghĩ tới, dù sao cũng là đón Mạnh Bùi qua, hai phụ tử sống nương tựa lẫn nhau, dù sao lấy bản lĩnh của hai người, cũng không đến mức đói chết.

Nhưng hiện tại không giống vậy, hắn có người vướng bận, tất nhiên phải suy xét về sau.

Báo thù hắn nhất định phải báo, đối với Thư Dư, cũng là như thế.

Mạnh Duẫn Tranh biết làm không ít việc, nhưng đối với đọc sách, lại là lành nghề nhất. Từ nhỏ hắn ở phương diện này đã thập phần có thiên phú, học không có điểm dừng, cho dù là hiện tại, hắn vẫn chưa hề bỏ bê sách vở.

Mở một thư viện, thành việc hắn muốn làm nhất.

“Lại nói tiếp, ta còn phải cảm tạ Đại Hổ.” Mạnh Duẫn Tranh cười nói, “Ta chưa bao giờ thử làm phu tử, tuy nói đọc sách lợi hại, cũng không dám bảo đảm sẽ dạy dỗ người khác. Khoảng thời gian trước Đại Hổ cùng ta nói, có vài chỗ cần ta chỉ điểm, hắn rất nhanh là có thể lý giải, đi theo ta đọc sách làm ít công to, làm hắn được lợi không ít.”

Lúc ấy hắn nhìn Đại Hổ sau khi giải đề vẻ mặt thỏa mãn, bộ dáng hưng phấn, lập tức an tâm.

Hơn nữa hắn hiện giờ không cần tiếp tục tìm kiếm Đông Thanh quan chủ, lại tạm thời không chuẩn bị rời đi Hắc Thường huyện, thời gian ở đây trở nên dư dả, dùng để đọc sách ôn tập không còn gì tốt hơn.

Chờ báo thù xong, hắn liền bắt đầu thi công danh, từng bước hoàn thành.

Thư Dư nghe hắn nói xong, lại nhìn nhìn một chồng sách trên bàn kia, nhịn không được trầm mặc.

Lấy tài học hiện giờ của Mạnh Duẫn Tranh, đi thi đồng sinh, có phải khi dễ người ta quá rồi không?

“Chuyện này, ta cũng đã gửi thư cho cha ta, nói qua với ông ấy, cha ta rất ủng hộ ta.”

Mạnh gia tiêu cục, hiện giờ là tiểu thúc hắn đương gia làm chủ.

Mạnh Bùi tuy còn sống, nhưng cũng sẽ không trở về cùng đệ đệ tranh đoạt gia sản. Huống chi, hắn vẫn luôn cảm thấy Mạnh Duẫn Tranh cũng không thích hợp làm hộ tiêu thô ráp như vậy, làm phu tử không phải tốt hơn sao?

Tương lai nếu như học sinh có tiền đồ, vẫn là đến bưng trà rót nước cho hắn bình thường.

Thư Dư tuy rằng chưa thấy qua Mạnh Bùi, nhưng cũng từ đôi câu vài lời trong miệng Mạnh Duẫn Tranh cũng biết, người này có tính tình như nào.