TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 957: Nguyên Do Là Thư Dư

Giang công tử hiểu rõ, hắn cũng quay đầu lại nhìn rừng trúc, lúc này mới đè thấp thanh âm nhỏ giọng nói, “Ngươi không biết, năm trước chợ đen Giang Viễn huyện xuất ra thứ hiếm lạ á. ”

Thứ hiếm lạ? Có bao nhiêu hiếm lạ?

Giang công tử, “Đó là mặt gương bóng loáng có thể đem từng sợi tóc trên người đều chiếu ra rành mạch. Nghe nói mặt gương kia được đưa đến kinh thành, cuối cùng bị tam hoàng tử phi trong kinh thành mua đi. Tam hoàng tử phi mở tiệc chiêu đãi khách nhân, các phu nhân tiểu thư nhà quý tộc đều mắt thèm, sôi nổi hỏi thăm nơi nào có thể mua được gương này.”

Thư Dư, “……” Cho nên cái thứ hiếm lạ này, chính là thứ mà chính mình bán đi à?

Nàng hơi không được tự nhiên nhìn về phía nơi xa.

Giang công tử tiếp tục nói, “Gương là từ chợ đen Giang Viễn huyện đi ra ngoài, nghe quản sự nơi này nói, là có người cố ý đưa lại đây bán. Quản sự kia nói, đối phương về sau có thứ tốt sẽ còn đưa đến chợ đen này, cho nên không ít người sau khi nghe được, liền tới đây hỏi thăm tin tức. Mấy tháng trước, nơi này rối loạn một trận, không có biện pháp mới gia tăng thủ vệ đó.”

Thư Dư ‘ ha? ’ một tiếng, nàng khi nào thì nói là có thứ tốt sẽ còn đưa đến chợ đen này?

Xem ra giữa chợ đen cùng chợ đen cũng là có cạnh tranh nha, quản sự kia rõ ràng chính là muốn cho chợ đen Giang Viễn huyện nổi bật nên mới cố ý nói như vậy.

Đáng thương nàng thế mà phải cõng nồi, hiện tại hay rồi, nháo ra nhiễu loạn còn không phải chính chợ đen phải tăng nhân thủ trông coi? Xứng đáng.

Thư Dư đối với việc này phi thường trơ trẽn, nhưng mà làm rõ ràng nguyên nhân, nàng liền thở dài nhẹ nhõm một hơi, về sau mà thiếu tiền cần bán thứ hiếm lạ, không tìm chợ đen nơi này nữa.

Hai người vừa nói, vừa đi tới vị trí bên trái rừng trúc, triền núi bên này có điểm chênh vênh, một khi không cẩn thận khả năng sẽ ngã xuống, hơn nữa không dễ bò lên được.

Thư Dư chỉ liếc mắt một cái liền nhìn thấy trên mặt đất có dấu vết đất lở, nàng trong lòng cả kinh, ngồi xổm xuống nhìn, xác thật là có người té xuống.

“Chẳng lẽ là Tiểu Nha Nhi?” Giang công tử cũng chú ý tới.

Hắn đi lên phía trước nhìn thoáng qua, còn may, tuy rằng không thấp, nhưng cũng không cao lắm.

“Lộ cô nương, trên xe ngươi có dây thừng không, không có thì phải làm phiền đánh xe về thôn trang tìm hai cuộn lại đây, ta cột vào trên người đi xuống nhìn xem.”

Thư Dư vốn định tự mình đi xuống, nàng không nghĩ tới vị công tử ca trước mắt này còn rất có phong độ thân sĩ, nhìn thấy phía dưới khả năng có người, suy nghĩ đầu tiên không phải trở về gọi người mà là chính mình đi xuống.

Nàng gật đầu, “Trên xe ngựa có dây thừng, Ứng Tây, ngươi đi lấy.”

“Được ạ.”

Ứng Tây chạy rấtnhanh, không đến một lát liền mang dây thừng đến.

Thư Dư cột một đầu dây thừng vào thân cây thô to, một đầu khác cột vào bên hông Giang công tử, cứ như vậy nhìn hắn thật cẩn thận đi xuống.

Không bao lâu, phía dưới truyền đến một thanh âm vui sướng , “Tìm được rồi.”

Thư Dư âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, “Có thể đưa lên không?”

“Có thể.” Tiểu Nha Nhi chỉ có năm tuổi, lại bởi vì hàng năm thiếu dinh dưỡng, trở nên nhỏ nhỏ gầy gầy, trọng lượng rất nhẹ.

Giang công tử phân ra một phần dây thừng, đem người bó ở trên lưng, liền bắt đầu từng chút một bò lên.

Mới vừa đứng vững, liền nhanh chóng nói, “Người ngất đi rồi, ta sờ trán nàng khá nóng, nóng lên rất nghiêm trọng, cũng không biết tình huống này đã bao lâu, phải nhanh chóng đưa nàng về thôn trang để Hồ bá nhìn xem.”

Thư Dư vội đem người từ trên lưng hắn bế xuống, quả thực nóng đến lợi hại.

“Trên xe ta có thuốc hạ sốt, trước lấy qua cho nàng ăn chút đi.”

Nói xong ôm người đi luôn, Giang công tử bất đắc dĩ, chỉ có thể tự mình cởi dây thừng cho mình.