“Động tác nhanh lên, có thể mang đi thì mang đi, tránh sau này có người đến đây vơ vét!”
Tần Phong nói.
Lúc thành thị bị chiếm đóng, một tiệm trang bị sẽ thành đồ vô chủ, mặc kệ ai cũng có thể đến cướp đoạt.
“Vâng!”
Thoạt nhìn toàn bộ tiệm trang bị có rất nhiều hàng hóa, thật ra cũng không có bao nhiêu, đủ loại quần áo tác chiến, mỗi dãy số có một bộ, phần lớn đồ còn lại đều ở trong nhà kho phía sau, chỉ có Lưu Chấn Sơn nắm giữ, những đồ vật thường xuyên tiêu hao ở phía trước chẳng hạn như lương khô, dược phẩm gì đó.
Vương Thần nhanh chóng tìm được một hộp phun sương cầm máu, xé mở quần áo phun một chút vào bụng của mình, vừa nãy hắn ta suýt chết dưới vuốt của Đao Phong đường lang.
Vương Thần lại dùng băng gạc quấn lại vết thương, lúc này mới thở phào một hơi.
Động tác của bốn người rất nhanh, có thể vơ vét đều vơ vét, mang đi tám balo tác chiến, lúc này mới lùi về sân sau.
“Tiểu Bạch, mở cửa ra cho ta!”
Tần Phong kết nối thiết bị thông tin, thông báo cho Bạch Ly.
Cửa sắt mở ra, trong phòng Lưu Chấn Sơn còn đang canh giữ bên cạnh lò dung luyện, Tần Phong đi ra ngoài hơn bốn mươi phút, mũi thương của Tinh thần thiết đã bị gỡ xuống, bắt đầu dung luyện vào trong Thanh Vương đao.
Tần Phong dẫn theo ba người tiến vào nơi này lại phong tỏa cửa lớn, Lưu Chấn Sơn thấy Tần Phong quay về cũng thở phào một hơi.
“Bên ngoài thế nào!”
“Cũng được!”
Không cần thiết phải nói việc Cương tí phồn thực mẫu chu cho Lưu Chấn Sơn biết.
“Ừm, Tần Phong, ngươi có thể đến tầng hầm đón đám người Lưu Tuyết không, bên ngoài an toàn thì tạm thời đến nơi này đi, bên cạnh phòng dung luyện còn có hai nhà kho, hệ thống phòng ngự cũng không tệ!”
Tất nhiên trước đó Tần Phong cũng nghĩ như vậy, hoàn cảnh trong tầng hầm quá tệ, dù thế nào cũng không bằng bên ngoài, chỉ có điều sẽ mạo hiểm hơn hơn chút, nhưng có Tần Phong ở đây cũng có thể tránh được những mạo hiểm này.
“Đưa hết những người này lên sao?” Tần Phong hỏi.
Không sợ kẻ địch như thần, chỉ sợ đồng đội như heo.
Nếu những người này lên hết, Tần Phong còn ngại rắc rối đấy!
“Chắc là không!” Lưu Chấn Sơn cũng không dám hứa chắc.
Tần Phong gật đầu, thế càng tốt hơn.
Tần Phong nhìn về phía ba người còn lại, nói: “Có khả năng chút nữa có vài người bình thường lên đây, đến lúc đó hy vọng các ngươi có thể bảo vệ bọn họ một chút!”
“Đương nhiên có thể, nói cho cùng năng lực giả chúng ta đều phải bảo vệ người bình thường sao? Lực lượng lớn bao nhiêu, trách nhiệm lớn bấy nhiêu!” Vương Thần lúng túng nở nụ cười, thật ra trong lòng rất không thích những người bình thường kia đến nơi này.
Thật ra Tần Phong càng không thích hơn hắn ta, ai bảo có một thánh mẫu là Lưu Tuyết chứ!
Điều này cũng không thể trách Lưu Tuyết, Lưu Tuyết là đội trưởng đội tuần tra, nơi này là quê hương của nàng.
Nếu căn cứ Thừa Bắc xảy ra tai nạn thế này, cũng có một trăm cô nhi chờ hắn chăm sóc, hắn cũng thề liều chết!
Thân sơ xa gần cũng chỉ thế mà thôi, không thể ép buộc!
“Lưu thúc, theo ta ra ngoài dọn dẹp nhà kho một chút!” Tần Phong nói.
Tất nhiên Lưu Chấn Sơn cũng gật đầu, đồ trong nhà kho bên cạnh cũng trị giá mấy ngàn vạn, Lưu Chấn Sơn không muốn tổn thất.
Cũng may hắn ta có ba kiện trang bị phù văn không gian, miễn cưỡng thu những tài liệu dị thú cao cấp này vào, tất cả súng ống lại không quan tâm, những cái này là căn bản để bọn họ giữ mạng, Lưu Chấn Sơn không phải người hẹp hòi, sẽ phát những cái này ra ngoài.
Ở đời trước, bọn họ cũng dựa vào cái này mới thoát khỏi Hàn trấn.
Tần Phong thấy Lưu Chấn Sơn đã dọn xong hết đồ vật, lúc này mới ra ngoài chỉ huy Hà Lĩnh và Triệu Tường dùng bao tải bọc lại chuyển lên hành lang phong tỏa tầng hai, cửa sổ đều bố trí phấn đuổi thú, chuẩn bị tốt phòng ngự, chỉ đẻ lại một không gian nhỏ hẹp có thể đi lại.
Sau khi làm xong những cái này, lúc này Tần Phong mới đi xuống bãi đỗ xe ngầm theo lối an toàn.
Lúc này dưới bãi đỗ xe ngầm hỗn loạn tưng bừng, lúc Tần Phong mở cửa đối diện là một con rắn lớn khoảng thùng nước màu vàng đất!
Phiên thổ long!
“Hỏa diễm xạ tuyến!”
Tần Phong thôi động ý thức lực một đạo xạ tuyến màu đỏ thẫm bay ra ngoài, lập tức đụng vào trên người Phiên thổ long, ầm vang đụng nó bay ra ngoài, nổ thành mảnh nhỏ.
Phiên thổ long là một sinh vật con giun cỡ lớn, thích nơi ẩm thấp, thường xuyên phá đất mà lên săn giết sinh vật.
Nhưng Phiên thổ long lại dựa theo kích cỡ để đánh giá thực lực, e rằng Phiên thổ long cấp S là sự tồn tại gần giống rồng nhất, dài đến ngàn mét, xoay người thì đất nứt.
Con mà Tần Phong gặp phải chỉ là kích cỡ cấp G5, không đáng lo.
Nếu là người bình thường gặp được, vậy chỉ có vận mệnh bị nuốt!
Tần Phong đi đến bên ngoài cửa sắt của tầng hầm.
“Lưu Tuyết! Mở cửa, ta đón các ngươi đi lên!” Tần Phong dùng bộ đàm kết nối với Lưu Tuyết.
Lưu Tuyết ở bên trong mở cửa, một mùi hương đục ngầu gay mũi bay ra, Tần Phong cũng nhíu chặt mày.
Hai mươi người ở trong căn phòng này, vì căng thẳng còn có một vài nam nhân đang hút thuốc lá, miệng thông gió chỉ có thể để dưỡng khí tiến KoqkMṍ cũng không có nhiều năng lực bay mùi.
“Bên ngoài thế nào?”
“Còn có Trùng tộc hay không?”