TRUYỆN FULL

[Dịch] Mạt Thế Chi Toàn Năng Đại Sư

Chương 192: Tàn nhẫn còn là nhân từ (2)

“Tần Phong, ngươi bắn hắn một súng, kết quả người ta còn cảm ơn ngươi!”

Người kia căn bản không nhận ra Tần Phong là người bắn hắn ta, dù sao bốn người xuất hiện có hai Dị năng giả, hai Cổ võ giả, hắn ta nhìn qua là biết, về phần Thương giới giả tài năng như thần kia, một tay súng bắn tỉa sẽ không xuất hiện!

Đến cuối cùng tên học sinh học viện Tây Tháp này cũng không biết đối phương là ai, chỉ đang nghĩ: Học viện Thừa Bắc có một Thương giới giả như thế, thật sự là một nhân vật thiên tài.

“Nhanh dọn dẹp chiến trường đi, đổi chỗ nghỉ ngơi!” Tần Phong không để ý đến lời trêu chọc của Chu Hạo, nói thẳng.

Chu Hạo cũng gật đầu, bốn người nhanh chóng thu thập chiến lợi phẩm đổi phương hướng.

Tối nay chắc chắn không bình tĩnh.

Buổi sáng Xuân Liệp Viên còn rất yên tĩnh, buổi tối gần như biến thành địa ngục, dã ngoại thật sự quá nguy hiểm.

Học sinh tiến vào bên trong Xuân Liệp Viên đã sợ hãi đến nhao nhao lui ra vòng ngoài, thậm chí rời khỏi rừng rậm.

Lúc này các học sinh mới nhớ đến lão giả trước đó.

“Ta không cần các ngươi chiến thắng chúng nó, chỉ cần có thể tránh né, có thể còn sống là được!”

Rất nhiều người đều cảm thấy đây là chân lý, thế là dừng bước không tiến.

Tối đầu tiên, người năm học viện lớn vì đủ loại nguyên nhân đã giảm bớt 1000.

Trong chớp mắt ban đêm đã qua một nửa, Tần Phong đứng dậy vỗ vai Chu Hạo và Chương Thiên Sách.

“Các ngươi đi ngủ đi!”

Bởi vị sợ trong đêm có dị thú đến gần, bọn họ sẽ luân phiên gác đêm.

Triệu Ngọc là nữ hài tử, càng là Dị năng giả nên thể lực không đủ, không để nàng gác đêm.

Nửa đêm trước là Chu Hạo và Chương Thiên Sách cùng nhau, bây giờ Tần Phong đến thay cho bọn họ.

“Có chuyện gọi chúng ta!”

“Ừm, đi thôi!”

Sau khi hai người rời đi, Tần Phong lại bò lên một gốc đại thụ, dường như xung quanh càng tối tăm hơn.

Dị năng Hắc ám âm ảnh!

Bạch Ly nhảy xuống từ trên vai Tần Phong, hạ xuống một nhánh cây khác.

“Ầm!”

Thân thể Bạch Ly biến thành hình người, Tần Phong hoàn toàn không bị ảnh hưởng thị lực trong bóng tối lại chịu sự đả kích.

Cũng may đã quen thuộc, Bạch Ly nhanh chóng lấy quần áo ra mặc.

Chờ đến khi nàng làm xong, lúc này Tần Phong mới hỏi: “Thế nào?”

“Nấc!” Bạch Ly ợ một cái no nê, “Cũng không tệ lắm, trái cây rất nhiều!”

Tần Phong im lặng, ngươi cũng ăn đến nấc cụt, có thể không nhiều sao?”

“Ý thức quả đâu?” Tần Phong hỏi.

“Cho ngươi!”

Bạch Ly vung tay, chẳng mấy chốc một trái cây cực lớn đã rơi vào trong ngực Tần Phong.

Trái cây này có kích cỡ khoảng quả dưa hấu, đường kính cũng khoảng 25cm, bề ngoài cũng có đường vân kỳ quái, còn có gợn sóng mấp mô.

“Ta dựa theo ý ngươi, để lại ba quả ở bên trên!” Bạch Ly nói.

Hàng năm số lượng Ý thức quả kết trái đều không giống nhau, nhưng năm nay tuyệt đối là bội thu lại có khoảng ba mươi quả, Bạch Ly chỉ để lại một phần mười ở bên trên, thật sự đáng thương.

Tần Phong bất đắc dĩ.

“Hy vọng những lão sư này đừng phát hiện!”

Mặc dù Ý thức quả là phần thưởng, nhưng bị trộm hết nghĩ cũng biết người Thừa Dương thị sẽ nổi trận lôi đình như thế nào.

Dù sao, thực lực của những học sinh kia trâu hơn cũng không hái được mấy quả.

“Ăn đi, ăn ngon lắm!” Dường như Bạch Ly đang cực lực đề cử.

“Ừm!”

Tần Phong lấy ra Thanh Vương đao, cẩn thận cắt một cái lỗ khoảng bàn tay ở phía trên trái cây.

Sau khi cắt ra, bên trong Ý thức quả liền lộ ra.

Bên trong quả lại là chất lỏng, trong chất lỏng hơi mờ nổi lơ lửng từng sợi dây nhỏ như một bát canh miến.

“Đây chính là Ý thức quả!”

Trước khi sống lại, Tần Phong chưa từng gặp được dù sao chỉ Dị năng giả mới có thể sử dụng thứ này, Tần Phong là Cổ võ giả cũng không thèm để ý, dã ngoại cũng không có sự tồn tại của Ý thức quả.

Bây giờ cũng có thể thử một chút!

“Ừng ực!”

Tần Phong dọc theo lỗ hổng uống một ngụm lớn, trong miệng có vị ngọt của sữa.

Chẳng mấy chốc, một quả đã bị Tần Phong uống cạn sạch.

Dạ dày phồng lên, Tần Phong càng cảm thấy từng đợt lực lượng hòa vào trong đầu óc, ý thức lực nhanh trong tăng trưởng.

Đợt này ý thức lực vẫn chưa từng tăng lên lại liên tục tăng trưởng, chẳng mấy chốc Tần Phong đã cảm giác ý thức lực tiến vào một tầm cao mới.

Cấp F4!

Phạm vi cảm nhận của hắn gia tăng thật lớn, trong phạm vi một trăm năm mươi mét có thể thấy rõ ràng, thông qua súng ống khống chế, ý thức lực có thể kéo dài đến bốn ngàn mét!

“Không chỉ như thế!”

Tần Phong có thể rõ ràng cảm giác được một số vật khác đang thay đổi.

Đầu óc càng rõ ràng, cảm giác càng bén nhạy, hoàn toàn không phải chỉ tấn thăng ý thức lực là có thể mang đến.

“Chắc là thiên phú, lúc đầu ta có được thiên phú ý thức lực cấp S, nếu độ thân thiết với phù văn giống nhau, tương lai ta có thể đến Dị năng giả cấp S, nhưng hiện tại…”

Tần Phong cảm giác thiên phú ý thức lực của mình đã vượt qua cấp S!

Nhưng chắc còn lâu mới đạt đến cấp SS.

“Lại thêm một quả!”

Tần Phong nói xong, Bạch Ly lại đưa Ý thức quả đến, lần này hắn lại nuốt xuống từng ngụm.

Chẳng mấy chốc từng quả Ý thức quả đều bị nuốt xuống, ăn đến quả thứ năm Tần Phong đã cảm thấy bụng không chịu đựng nổi nữa.

“Dị năng, thôn phệ!”

Tần Phong thôi động dị năng thôn phệ, thôn phệ hết năng lượng còn sót lại trong dạ dày của mình.