Hơn nữa là sào huyệt của kiến tộc.
Hắc thiết mã nghĩ, mỗi một con đều dài 20cm, vỏ ngoài tương tự với sắt, số lượng hơn vạn, Tần Phong không dự định kinh động đến đám trùng thú này.
Tần Phong dẫn theo mọi người tránh đi sào huyệt này, tuy nhiều đồ ăn như vậy rất quý giá với Hắc thiết mã nghĩ, nhưng bọn chúng không định buông tha đám người Tần Phong.
“Chạy mau, Tiểu Bạch, đi phía trước mở đường!” Tần Phong hô lên, để mọi người chạy trước.
“Được! Các ngươi đều đi theo ta!” Bạch Ly cũng có phong phạm Nữ vương, lập tức bay đến phía trước, mấy Trùng tộc không sợ chết xuất hiện ở trước mặt Bạch Ly.
Bạch Ly đưa tay, mọi người căn bản không thấy rõ tình huống gì đã như có một tia sáng trắng hiện lên, mấy trùng thú kia đã nát vỡ thành hai mảnh!
Đối mặt với loại trùng thú này, Bạch Ly chỉ động móng tay đã có thể diệt sát, cũng không cần sử dụng Không gian nhận.
Dù là Cổ võ giả cấp F cũng chỉ tưởng Bạch Ly sử dụng võ kỹ trảo pháp gì đó, tuy hiếm có nhưng chưa chắc đã không có người học.
Tần Phong cưỡi U Linh mã vượt qua trên đỉnh đầu mọi người, đại quân Hắc thiết mã nghĩ đã đuổi theo phía sau đội ngũ.
Một người chạy chậm lập tức bị cuốn lấy.
“Răng tắc!”
Mấy con Hắc thiết mã nghĩ mở ra hàm răng sắc bén, cắn lấy chân của đối phương.
“A!”
Người kia kêu thảm một tiếng, trên chân đi dép lại bị cắn mất một miếng thịt lớn khoảng móng tay.
Hắn ta vì đau đớn mà giảm dần tốc độ, càng ngày càng nhiều Hắc thiết mã nghĩ xông tới như là thủy triều màu đen, người kia lập tức ngã trên mặt đất, giãy giụa thân thể trong đám thủy triều màu đen chập trùng lên xuống này, trong chớp mắt đã biến thành một bộ hài cốt!
Cơn lũ côn trùng sâu bọ kinh khủng đến thế nào!
Tần Phong hít sâu một hơi, đột nhiên điều động ý thức lực.
“Địa ngục hỏa thảm!”
Vù!
Trước mặt Tần Phong đột nhiên hình thành một mảnh ngọn lửa màu đỏ đen, ngọn lửa như thảm trải ra ngoài.
Dù là trùng thú bị thiêu đốt ở trong khách sạn trước đó, hay là Địa ngục hỏa thiêu đốt toàn bộ đường đi và đêm hôm qua, không thể không nói Địa ngục hỏa đã thay đổi, theo việc Tần Phong càng ngày càng thuần thục, đã vận dụng Địa ngục hỏa thành một dị năng mới cường đại.
Địa ngục hỏa thảm là cái tên chính thức mà Tần Phong đặt cho nó.
Ngọn lửa như thảm rơi xuống Hắc thiết mã nghĩ, bọn chúng đạp trên Địa ngục hỏa tiến lên lần lượt bị đốt cháy, trong chớp mắt đã tử vong toàn bộ.
Địa ngục hỏa thảm này kéo dài năm mươi mét phong tỏa đường đi, bên ngoài năm mươi mét dù là đại quân Hắc thiết mã nghĩ cũng không dám truy đuổi.
Tần Phong nhìn ngọn lửa này đã thiêu đốt một số tài liệu xung quanh, nếu hắn không thu hồi phù văn hỏa diễm còn có thể thiêu đốt năm phút, đủ để ngăn cản đại quân Hắc thiết mã nghĩ.
Tần Phong thúc giục U Linh mã, nhanh chóng đuổi theo đội ngũ phía trước.
Phía trước lại bị một sinh vật cực lớn ngăn cản, chính là Thiết bối oa ngưu hai đầu mà Tần Phong đã thấy lúc chạy trốn trước đó.
Loại quái vật khổng lồ này càng khiến sự sợ hãi của người ta đạt đến đỉnh điểm.
Cho dù là năng lực giả cấp F cũng không dám tiến lên, trong mắt lộ ra vẻ lo lắng như muốn chờ Tần Phong trở về.
“Rầm rầm!”
Sóng nước trực tiếp phong tỏa con đường, mọi người vội vàng lùi lại.
Phải biết rằng, nóng nước này là dị năng của Thiết bối oa ngưu, thậm chí trong mắt còn có năng lực hủ hóa, hiệu quả khi chạm phải không khác gì axit sunfuric có hiệu quả mạnh!
Nhưng Bạch Ly không sợ hãi chút nào, thứ nên sợ hãi là Thiết bối oa ngưu hai đầu này, dù sao Bạch Ly cũng là thú vương chân thực.
Chỉ có điều Thiết bối oa ngưu hai đầu là Trùng tộc, trí tuệ thấp, thì làm theo bản năng, càng không biết khí tức đáng sợ mà Bạch Ly ẩn giấu đi.
Bạch Ly nghênh ngang đi ra phía trước, chân đạp lên dòng nước thẳng tiến không lùi.
Mấy người trước mặt đều hoảng sợ nhìn Bạch Ly.
“Cẩn thận, đó là thú tướng!”
“A! Phải chết, chúng ta có cần đi trợ giúp không!”
“Đó là bạn gái của Tần tiên sinh!”
Lúc mọi người nghĩ như vậy, Bạch Ly đã nâng hai tay lên, một tia sáng trắng lại xẹt qua.
“Phốc!”
Máu tươi phun ra, đầu Thiết bối oa ngưu lăn xuống.
Bạch Ly duỗi ngón tay ra lướt qua hai cái đầu này, góp nhặt dị năng hạch tâm hệ thủy rồi tiếp tục đi về phía trước.
Lần này, người thấy
Lúc này, vừa hay có một bóng đen đi qua bên cạnh, Tần Phong đã xuất hiện ở bên cạnh bọn họ.
“Đều thất thần cái gì, đi nhanh một chút! Đứng lại tại chỗ cho trùng ăn sao?”
Tần Phong gầm thét một câu, toàn bộ đội ngũ lại co chân phi nước đại.
Lúc trước bọn họ đều cảm thấy Hàn trấn nhỏ bé, chỉ lớn bằng bàn tay, đám người chen chúc kín cả đường cái.
Bây giờ, bọn họ lại cảm thấy Hàn trấn lớn như vậy!
Cả ba tiếng đồng hồ, bọn họ chỉ đi được một nửa lộ trình, lúc Tần Phong xuất phát là một giờ chiều, qua ba tiếng mọi người vừa đói vừa mệt, cứ tiếp tục như vậy e rằng tử thương sẽ lớn hơn.
“Bên này đi! Đến siêu thị này!”
Siêu thị này là siêu thị cỡ lớn được xây dựng ở khu dân nghèo, lúc này đi theo bên cạnh Tần Phong đã không phải hai trăm người trước đó, mà đã đạt tới năm sáu trăm người.