CHƯƠNG 1112: THỜI KHÔNG CHƯƠNG 1112: THỜI KHÔNG Quần áo lần này hắn mặc vẫn là không giống với lần trước, trên người hắn đang mặc quần đùi đi dép lê, nhìn trông rất nhàn nhã. Trần Lạc nhắm thẳng sát ý vào một phần hư không, Trần Lạc ở tương lai lại nhẹ nhàng búng 1 cái. Hai lần trước, Trần Lạc đều đang mải đắm chìm vào trong cảm giác bất ngờ do động tác mà bản thân ở trong tương lai tạo ra. Sau khi công kích được đánh ra, ở khu vực có mục tiêu thay đổi như thế nào thì hắn hoàn toàn không chú ý tới. Nhưng lần này, Trần Lạc tập trung hoàn toàn sự chú ý vào trong khu vực có mục tiêu. Lần này, lực nắn vào trong khu vực có mục tiêu tương đối lớn, vượt xa những lần trước.
Cũng không phải là do lượng dị năng của Trần Lạc đã tăng lên, mà là do lần này ở khu vực mục tiêu ra tay tới không hề có sự tồn tại của bản nguyên. Ở khu vực mục tiêu bị tấn công, hình như có 2 luồng sức mạnh hình như giống nhau, mà cũng hình như không giống nhau đang dung hợp lại, sau đó xuất hiện 1 khoảng trống trong chớp mắt, nhưng sau đó nó lại nhanh chóng bị bù lại. Trong đó có 1 loại sức mạnh là dị năng thời không của Trần Lạc, ngoài ra còn có 1 loại nữa, đó là sức mạnh của thời gian và không gian của mảng thời không này. Hai cái đó dung hợp lại với nhau, không, là tiêu hao lẫn nhau, giống như là sức mạnh của nước và lửa đi bài trừ lẫn nhau vậy, nó khiến cho bản nguyên không gian sinh ra khoảng trắng biến mất.
Trần Lạc bừng tỉnh, hóa ra là như thế, hắn phải khống chế sức mạnh của bản thân để có thể tiêu trừ đi năng lượng thời không của vùng không gian này. Còn búng thì chỉ là 1 động tác mà thôi, thậm chí có thể nói đó chỉ là 1 động tác giả. Mặt Trần Lạc đen thui lại, dám lừa ta. Không khó để Trần Lạc nghĩ ra vì sao rõ ràng bản thân hắn trong tương lai có thể trực tiếp khống chế năng lượng thời không, tạo ra sự miệt sát, vậy mà lại dùng động tác búng tay nhẹ nhàng như vậy để thay thế. Ngươi thử nói xem nhìn như thế thấy đẹp trai hay không đi, người xem mà nhìn thấy vật thì liệu có bất ngờ hay không đi. Chỉ cần búng 1 cái mà đã có thể nghịch thiên luôn rồi.
Trần Lạc hủy triệu hồi thời không đi, sau đó hắn tự mình thử nghiệm. Quả nhiên. Là đã có thể tạo ra hiệu quả tương đồng. Có phải là ngươi chỉ biết mỗi 1 chiêu này không hả? Nếu như thật sự là như vậy, vậy thì ngươi đã hết tác dụng rồi, giống y chang cái lão lục trong quá khứ mà thôi. Trần Lạc hừ 1 tiếng, ngươi không dạy cho ta thì sao chứ, ta vẫn học được đó thôi. Trần Lạc quay về Lam tinh, hủy diệt bản nguyên vẫn đang đắm chìm trong cơn phẫn nộ. Đúng là thèm đòn mà. Vẻ mặt Trần Lạc thờ ơ, ngón tay của hắn búng nhẹ 1 cái, đừng hỏi lí do vì sao hắn làm như vậy, tất cả là do làm như vậy trông đẹp trai mà thôi. ...
Vùng không gian bên cạnh Pháp Vương bỗng nhiên xuất hiện khoảng trắng trong chốc lát, nhưng mà nó vẫn đủ để hủy diệt bản nguyên đang kêu gào tức giận cảm nhận được. Hủy diệt bản nguyên ngừng lại, sau đó có lẽ là nó cảm thấy bản thân cảm nhận nhầm rồi, nó lại tiếp tục kêu gào, nhưng giọng điệu của nó cũng bất giác hạ thấp xuống. Trần Lạc lại búng nhẹ 1 cái, hủy diệt bản nguyên lập tức nói: