CHƯƠNG 1113: CÓ THỂ GIẾT CHẾT CHƯƠNG 1113: CÓ THỂ GIẾT CHẾT Tới tận khi Trần Lạc sử dụng gạt bỏ thời không, lúc này nó mới hoàn toàn sợ hãi, nhận thua. Pháp Vương cười nói:
"Phải thế chứ, đây là đại ca của ta... Không đúng, ngươi nói gì cơ?"
Pháp Vương không dám tin vào tai mình, vì sao ngươi cũng học theo ta mà gọi đại ca thế hả? Trước kia ngươi là 1 kẻ kiêu ngạo bất tuần tới mức nào cơ chứ? Trần Lạc cười, phục rồi có đúng không? Trần Lạc cười nói:
"Phục rồi chứ hả, con người ta ấy mà, trước giờ đều thích lấy lí lẽ để thu phục lòng người."
Trần Lạc vẫy vẫy tay, để cho Pháp Vương- kẻ nãy giờ vẫn đang ngẩn ra- tiến vào khu vực thời gian của mình. Dị năng lượng của hắn tăng vọt lên, điều này có thể khiến hắn tạo ra một khu vực thời gian trâu bò hơn nữa. Trần Lạc dành thời gian rảnh ra để tạo ra 1 cái. Bây giờ, hắn có vài vấn đề cần nói chuyện với hai bản nguyên. Trần Lạc và Pháp Vương ngồi đối mặt với nhau, tử vong bản nguyên nằm trên mặt đất ở bên cạnh. Trần Lạc nhấp 1 ngụm trà ngộ đạo, hắn hỏi: