TRUYỆN FULL

Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn

Chương 146 - Dị Năng

CHƯƠNG 146 - DỊ NĂNG CHƯƠNG 146 - DỊ NĂNG Tên Lưu Kỳ này nghe có vẻ quen tai, Trần Lạc hình như từng nghe qua, hình như cũng có danh tiếng. Trần Lạc gật đầu:

"Chào mừng mọi người gia nhập, để ta tìm người sắp xếp chỗ cho mọi người."

Mễ Phạn cũng đã xác nhận họ không phải kẻ xấu trà trộn vào.

Khi tân sinh viên nhập học, hy vọng lớn nhất là có mấy chị khóa trước xinh đẹp dẫn đường. Cho nên một em gái xinh đẹp đưa họ vào trong biệt thự rồi sắp xếp.

Trần Lạc cười nhẹ, may mắn không tồi, đơn giản đã tiếp nhận được một dị năng giả hệ quang minh, chỉ mong mấy người họ có thể hòa nhập với nơi đây. ...

Vào giờ trưa, cứ một lúc lại có vài ba người liên tục đi ngang qua cửa tiểu khu.

Nhóm đầu tiên muốn gia nhập là nhóm còn không biết bí mật của tinh hạch là gì, cũng không có năng lực đặc biệt.

Trần Quang nói với họ rằng phải lên dị năng cấp hai rồi hãy đến.

Dù không cam lòng nhưng không ai dám làm bừa.

Nhóm thứ hai thì số người rất nhiều, hơn hai mươi người.

Trong đó có ba người là dị năng giả cấp hai, gồm hai người đàn ông và một cô gái.

Tuy rằng họ đi cùng nhau nhưng chia thành hai phe, hai người đàn ông dẫn đầu mỗi một phe.

Nếu gia nhập, chắc chắn phải hợp lại bình thường như mọi người trong căn cứ, họ không chịu, nên Trần Quang không tiếp nhận.

Chỉ có duy nhất một cô gái là dị năng giả dẫn theo một người chị em chạy xuống xe xin gia nhập.

Khuôn mặt hai người đàn ông thay đổi, muốn ngăn cản nhưng không dám làm gì quá đáng.

Thông báo trước đó cũng đã nói ở đây có vài người là dị năng giả cấp ba, nên họ cũng không dám kiêu ngạo.

Nhìn hai chị em, ánh mắt của Trần Quang sáng bừng, ngoại hình khá xinh xắn.

Lần này, Trần Quang không có hỏi quan hệ huyết thống của hai chị em họ.

Ở một căn cứ có thể tập hợp nhiều con gái, điều này rất quan trọng.

Đàn ông có thực lực mạnh sẽ vì đó mà đến đây, phụ nữ không dám tụ tập ở nơi toàn đàn ông, cảm giác không quá an toàn, họ sẽ đến đây vì ngưỡng mộ.

Kiếp trước, thế lực của Mễ Linh cũng vì vậy mà phát triển.

Nếu không phải thấy ở trước cửa có mấy người con gái thì hai người chị em kia cũng không quyết tâm gia nhập như vậy, ở chung với một đám đàn ông xấu, cả ngày đều dùng ánh mắt thèm muốn nhìn các cô, thật sự rất khó chịu.

Dù sao thì con gái cũng không được ưu đãi ở nơi tụ tập, tuy họ không phải người nhà nhau, Trần Quang không tích cực vậy.

Chỉ trong một buổi chiều đã tiếp nhận được bảy người, nếu thoáng hơn thì ít nhất cũng phải nhận được thêm hơn ba mươi người.

Buổi tối, Trần Lạc lại tiếp nhận thêm lực lượng từ tinh hạch, đạt tới cấp năm, sau đó có thể bắt đầu một số hoạt động nhỏ.

Trần Lạc biết một đột biến thể cấp bốn ở đâu, có thể làm thịt nó rồi đoạt lấy tinh hạch, tuy nó không giúp được gì nhiều cho Trần Lạc, nhưng có thể cho Mễ Linh, Mễ Lạp hoặc cho Pháp Vương.

Theo lý thuyết, hiện tại Trần Lạc có một niềm tin rất lớn là có thể đánh chết biến thể cấp bốn, hẳn là không có việc gì nguy hiểm.

Có điều hiện tại thì Trần Lạc vẫn cảm thấy có mối nguy hiểm.

Không phù hợp với tính cách ổn trọng của hắn, nếu không phải biến thể đột biến khó tìm, ở nơi đó vật tư không ít, Trần Lạc không muốn đi.

Trần Lạc cảm nhận được, tối ngày mai dị năng có thể đột phá lên cấp năm.

Cấp năm có thể liên tục sử dụng việc đi bộ trong hư không hoặc ở khoảng cách xa, như vậy an toàn hơn rất nhiều.

Ngày hôm sau, đám người Trần Quang dẫn tới lại có thêm chín người cấp hai, và những người còn lại gần như sẽ đạt đến cấp hai vào ngày mai.

Trừ những người mới gia nhập, ngày đầu tiên cũng không cần thu hoạch tinh hạch, dù có là các em gái cũng không có được đối đãi riêng biệt, tất cả đều được đối xử công bằng.

Trần Lạc giao cho Thư Vân:

"Hôm nay các ngươi đi đến đường Hạnh Phúc, ngày mai ta sẽ tới chợ bán thức ăn, mọi người chuẩn bị cùng nhau hành động, ngươi dọn sạch tang thi trên đường."

"Chú ý, không cần đi qua chợ bán thức ăn, ít nhất giữ khoảng cách 500 mét."

Tuy Thư Vân bất ngờ nhưng không hỏi nhiều, gật đầu.

Tang thi cấp một tuy rằng có trí thông minh thấp, nhưng nếu nắm bắt được phương thức tấn công của chúng, về cơ bản sẽ không có thương vong.

Hôm nay Thư Vân hôm nay đã học được bài học của mình và không tản ra để thu thập vật tư, mọi người đều thấy nhau và không có ai bị thương hay thiệt mạng.

Ngày hôm qua, mấy người gia nhập đã âm thầm choáng váng, tập thể này quả thật thực lực rất mạnh, phối hợp rất ăn ý, giết vài trăm con tang thi, vậy mà không có một người nào bị thương.

Trần Lạc đang đứng canh giữ ở trong nhà.

Hôm nay chỉ nhận ba người, họ đều ở cấp hai, hai nam một nữ.

Buổi tối, cảm xúc của Trần Lạc có hơi kích động, đêm nay có thể thăng lên cấp năm.