TRUYỆN FULL

Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn

Chương 147 - Tang Thi

CHƯƠNG 147 - TANG THI CHƯƠNG 147 - TANG THI Từ sau cấp năm, ngoại trừ khi tự bản thân cố ý đi tìm đường chết, đi vào vùng tập trung số lượng lớn tang thi, nếu không thì với số lượng bình thường thì khó có thể làm gì được hắn.

Quả nhiên, khi tiêu hao hết tinh hạch cấp sáu và hấp thụ được phần lớn sức mạnh của tinh thể cấp năm, Trần Lạc đã đạt tới cấp năm như ý muốn.

Tin tức tốt là ở mạt thế chưa đến một tháng thì đã thăng cấp lên bậc thứ năm, tin tức xấu đó là lâu ngày sẽ khó có thể nhanh chóng tăng lên thực lực nếu không có cơ hội. Tinh hạch của tang thi cấp một đã không còn tác dụng với Trần Lạc.

Sức mạnh các thuộc tính khác đều vì thế mà tăng lên không ít, cơ bản nhất đó là năng lượng dị năng trong cơ thể trải qua một số thay đổi về chất lượng.

Uy lực của dị năng giống nhau, có thể sử dụng với ít lực lượng hơn.

Lúc trước chỉ có thể đi bộ hư không 100 mét, bây giờ có thể một lần đi đến 500 mét.

100 mét và 500 mét sao có thể giống nhau?

500 mét, không có chướng ngại vật che chắn, không ai nhìn được hắn chạy ở đâu.

Nhất là thị lực của tang thi không được tốt.

Trần Lạc nở một nụ cười trên mặt, vui vẻ ăn mừng cùng với Mễ Lạp.

Chỉ có Mễ Phạn không vui, nó lại muốn đi ngủ.

Ngày hôm sau, Trần Lạc tập hợp mọi người lại.

Đội ngũ so với hai ngày trước, từ 65 người đã tăng lên 74 người.

Người không thể nói thiếu nhưng cũng không thể tính là quá nhiều, Trần Lạc không gấp gáp, thời điểm này chưa có gì.

Trong số 74 người, chỉ có 5 người vẫn ở bậc một, còn những người khác toàn bộ đều ở cấp hai hoặc là cấp ba.

Trần Lạc nói:"Hôm nay tập thể cùng nhau hành động, ta cũng sẽ tham gia, mục tiêu là chợ bán thức thức ăn ở đường Hạnh Phúc, có hơi nguy hiểm, các ngươi nhớ chú ý một chút."

Mạt thế bắt đầu từ 9 giờ sáng, thời gian này trên đường lớn không có nhiều người lắm, nhưng còn ở chợ bán thức ăn thì nhất định sẽ không ít.

Trong chợ, số lượng tang thi sẽ không quá đông, nhưng mật độ sẽ cao hơn rất nhiều, rất khó gặp phải một vài tang thi đơn độc. Hàng tá tang thi hoạt động cùng nhau là điều hiếm thấy.

Đặc biệt là tang thi ở cấp bốn, nếu nó thấy Trần Lạc dẫn theo nhiều người, với trí thông minh của đứa trẻ mười tuổi, đương nhiên có thể triệu tập thêm một ít tang thi, tập thể cùng hành động.

Trần Lạc tự tin có thể tự mình chiến đấu với một nhóm tang thi cỡ này, nhưng hắn không thể đạt được hiệu quả trong việc huấn luyện các thành viên.

Ở chợ bán thức ăn tuy rằng có nhiều tang thi, nhưng vật tư gì cũng có.

Mấy đồ lương thực như gạo và mì đều có hết, đồ khô cũng có.

Nghe thấy việc đi chợ bán thức ăn hành động, vẻ mặt ai cũng trở lên khẩn trương, nhưng Trần Lạc đã lên tiếng, không ai dám nửa đường đòi rút lui.

Ở nhà vẫn cần phải bố trí người trông coi.

Trần Lạc đi tuần tả xung quanh một lượt, định cho Trần Quang dẫn một vài người ở lại.

Thực của Trần Quang tuy kém, nhưng khả năng quan sát vẫn rất ổn.

Chỉ dựa vào hơn chục người ở lại giữ nhà chắc chắn không an toàn, Trần Lạc để Pháp Vương cùng ở lại.

Không thể nói là vô địch, nhưng Pháp Vương có thể một mình đối phó một đội mấy chục người.

Trần Lạc và nhóm của hắn lái tất cả các phương tiện có tải trọng lớn thành một đoàn xe dài và đi đến chợ bán thức ăn.

Cảnh tượng như vậy, dĩ nhiên khó tránh khỏi sự chú ý của người khác.

Trần Lạc nheo mắt nói:

"Ai dám trộm nhà của ta, nhất định phải xem ngươi có bản lĩnh thoát đi một cách an toàn hay không."...

Một nhóm 60 người, lái 22 chiếc xe ô tô, có đủ các loại.

Những người biết lái xe thì lái xe chậm, còn những người không biết lái xe thì ở bên cạnh dọn sạch lũ tang thi trên đường.

Tiến về phía trước với tốc độ con rùa, nửa tiếng sau cả đội đã đến được chợ thức ăn.

Chính xác mà nói thì thật ra đây là chợ buôn bán lớn, không phải là chợ bán thức ăn nhỏ như mấy nơi khác.

Kho lạnh cỡ nhỏ, chợ đầu mối, tiệm ngũ cốc, tiệm gia vị, sản phẩm nông nghiệp, gà sống vịt sống cá sống đều được bán.

Theo như thông tin, ở đây sợ là có hàng ngàn con tang thi.

Hơn nữa mật độ tang thi tương đối tập trung, thông thường sẽ có mười mấy tang thi cùng tụ tập lại một chỗ.

Bốn người một đội không thể thực hiện được, mười mấy tang thi sử dụng pháp thuật, rất khó có thể tránh chúng.

Đá chọi với đá, sẽ có thương vong.

Trần Lạc cười nói:

"Đối mặt với tình huống này, chúng ta phải học cách dụ dỗ và không ngừng lôi kéo. Khương Phong, ngươi đi thu hút tang thi, lần lượt dẫn dụ từng con tang thi."

Khương Phong nhăn mặt, đường đường là người dùng gió vậy mà lại đi dụ dỗ một đám xác sống.

Vì lo cho an toàn của Khương Phong, Mễ Lạp gia tăng sức mạnh cho hắn.

Khương Phong đi vào chợ, một đám bảy tám con tang thi thấy Khương Phong, vội vàng đuổi theo.