TRUYỆN FULL

Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn

Chương 108 - Chuyện Dễ

CHƯƠNG 108 - CHUYỆN DỄ CHƯƠNG 108 - CHUYỆN DỄ Có em gái biết rõ tình huống bên kia bối rối nói:

"Ta biết bên đó có rất nhiều người."

Người nhiều có nghĩa là tang thi cũng nhiều. Trần Lạc xua tay áo:

"Không sao, có ta đây!"

Mọi người nghe xong cũng an tâm hơn rất nhiều.

Tình cảnh Trần Lạc ngày đó một kiếm chém chết tang thi cấp năm, chấn động lòng người. Bằng không, mặc dù Mộ Thiên Ca đã chết, các cô cũng không cần phải nghe lời nói của một thanh niên hơn hai mươi tuổi? Các cô đều là thành phần tri thức, có ai không lớn hơn Trần Lạc đâu? Muốn cho người khác tâm phục khẩu phục ngươi, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Vẫn sắp xếp hai người ở lại canh nhà, Phương Vũ và Từ Lan.

Lúc này xe tải hạng nặng và xe buýt cũng đủ sức chở tất cả mọi người, Trần Lạc ngồi trên xe buýt. Khu chung cư Ngọc Lâm cách đó khoảng hai cây số, phải đi qua một con đường phố phồn hoa.

Lúc đầu gặp phải tang thi, trực tiếp lái xe nghiền đè bẹp. Khi đến đường phố phồn hoa, xe không chạy nổi, xe tải hạng nặng cũng đừng hòng xông ra, mấy chục chiếc xe liên tiếp chắn trên đường. Trần Lạc dùng bộ đàm liên lạc:

"Trước tiên dựa quanh xe dọn dẹp tang thi theo đuôi, sau đó xuống xe dời xe đi. Hệ nguyên tố tấn công, những người khác bảo vệ bản thân. Khương Phong, cố gắng khống chế số lượng tang thi."

Bởi vì xe chạy không nhanh nên có ít nhất bốn năm mươi con tang thi theo đuôi tới, hơn nữa vốn dĩ tang thi ở gần đó con số đã gần một trăm.

Khương Phong xuống xe, lập tức chạy về phía tang thi thu hút sự chú ý của chúng sau đó dẫn dụ chúng đi. Các cô gái mở cửa sổ xe buýt ra, tấn công tang thi bên ngoài trước cửa sổ xe. Có xe bảo vệ, tang thi không tấn công được các cô.

Tang thi không tới cùng một lúc, một số bị Khương Phong dẫn đi, số người Trần Lạc bên này nhiều hơn số lượng tang thi.

Nếu như số người ít, chỉ có vài người mà có mấy chục con tang thi đối với người bình thường mà nói cũng rất đáng sợ. Nhưng số người sống sót càng nhiều, đối với tang thi chính là áp đảo.

Trần Lạc lẳng lặng nhìn người khác hành động, việc đánh trúng tang thi đang cử động thật không dễ dàng, nhưng độ chính xác của dị năng quả thật mạnh hơn ngày đầu tiên. Dọn dẹp xong tang thi bám theo đuôi, mọi người xuống xe, đối phó với tang thi khác, đồng thời di chuyển chiếc xe đi.

Trần Lạc lên tiếng:

"Mọi người cùng nhau di chuyển chiếc xe nhỏ, ném sang con đường đối diện."

Dị năng giả cấp một, cho dù là phụ nữ thì sức lực cũng hơn người đàn ông trưởng thành bình thường, chưa kể dị năng giả cấp hai.

Mạt thế ngày thứ mười tám, chỉ cần một ngày không hấp thu được một khối tinh hạch, thì người sống sót sớm biết được bí mật tinh hạch và thăng đến cấp hai. Bởi vì cấp hai thực sự rất đơn giản, chỉ cần hấp thụ hai mươi tinh hạch là được.

Cấp ba thì rất khó, cần khoảng một trăm năm mươi tinh hạch, Mễ Lạp và Mễ Linh, cho dù ngày đầu tiên cùng Trần Lạc hấp thụ Tô Đại Trụ cũng chưa đạt tới cấp ba. Bọn họ còn cần hai ba ngày, thật sự không bằng Pháp Vương mấy ngày hôm trước đã thăng cấp.

Cấp hai cũng không giống nhau, Tô Đại Trụ là cấp hai đỉnh phong, phần lớn mọi người chỉ đạt cấp hai sơ cấp. Hiện tại trong đội ngũ chỉ có bốn cô gái và mấy người Dương Huyền biết được bí mật tinh hạch quá muộn nên không thể thăng đến cấp hai.

Trần Lạc suy nghĩ đêm nay để cho mấy thành viên nòng cốt hấp thu tinh hạch còn sót lại của Thử Vương, nếu không đủ thì để bọn họ hấp thu tinh hạch của tang thi hệ hỏa cấp năm.

Mười người, dễ dàng ném một chiếc xe nhỏ sang bên kia đường. Từ từ đi tới mọi nẻo đường, có rất nhiều nơi xe nhỏ đều có thể đi lại nhưng xe tải hạng nặng và xe buýt thì không được, mỗi loại đều có ưu điểm riêng.

Trần Lạc ngồi trên xe giống như một ông lớn, không làm gì cả. Vừa quan sát, vừa nhẹ nhàng trách mắng Mễ Phạn. Trong lúc bất tri bất giác, tay sờ đến bụng dưới của Mễ Phạn. Mễ Phạn nói một câu khiến Trần Lạc cảm thấy khó chịu.

Mễ Phạn:

"Không được đâu, vẫn còn đau lắm!"

Trần Lạc: ???

Mễ Phạn: Tuy rằng không cho xem, nhưng ta có thể nghe lén, đêm qua nhảy lên ban công, suýt nữa ngã xuống, mèo sợ chết mất.

Vẻ mặt Trần Lạc thay đổi, con mèo nhà ngươi biết quá nhiều rồi, ta muốn giết mèo diệt khẩu.

Buổi tối cần phải tìm chuyện gì đó cho Mễ Phạn làm nếu không nó quá rảnh rỗi, mỗi khi rảnh rỗi liền thích xen vào việc của người khác. Phải làm cho nó nghiện Internet, dạy nó chơi điện thoại di động.

Ôi chị dâu, cũng vậy thôi, có thời gian thì dắt theo Mễ Phạn khiến nó ngủ không ngon, làm nó không có ai bên cạnh.

Đường còn chưa đi được một nửa, các cô gái cũng sắp kiệt sức, đã giết hơn hai trăm tang thi. Cũng may, đã qua đoạn đường kẹt xe, xe tải hạng nặng có thể tiếp tục đi. Đến gần khu chung cư Ngọc Lâm, Trần Lạc ra lệnh:

"Xuống xe, mỗi người cầm vũ khí, chém giết tang thi."