TRUYỆN FULL

Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn

Chương 121 - Ta Sẽ Tiếp Tục Cố Gắng

CHƯƠNG 121 - TA SẼ TIẾP TỤC CỐ GẮNG CHƯƠNG 121 - TA SẼ TIẾP TỤC CỐ GẮNG Tinh hạch hệ hỏa cấp năm vẫn có tác dụng không nhỏ đối với Trần Lạc. Nhưng tác dụng không lớn, tuyệt đối không có khả năng giúp Trần Lạc thăng đến cấp năm. Còn không bằng đưa nó cho những người tâm phúc của hắn để bọn họ nhanh chóng thăng đến cấp ba.

Trần Lạc đưa cho Mễ Lạp sử dụng đầu tiên. Hiệu quả thực sự rất lớn, vốn dĩ Mễ Lạp phải cần hai ba ngày mới có thể thăng cấp, nhưng sau khi sử dụng thì chỉ cần mười phút là có thể thăng lên cấp ba. Mà dị năng trong tinh hạch chỉ hao mất một chút.

Trần Lạc lại đưa cho Tô Đại Trụ, sau đó lại đưa tinh hạch Thử Vương cho Thư Vân. Trần Lạc đang có ý định xem Thư Vân như tâm phúc mà bồi dưỡng, cô không chỉ có thiên phú tốt mà thái độ cũng khiến cho Trần Lạc cực kỳ hài lòng.

Nếu cô không thăng cấp thì để ai được thăng cấp? Để cô thăng cấp thì mọi chuyện chắc chắn sẽ tốt lên không ít. Thư Vân được quan tâm nhiều sinh ra một chút cảm giác lo sợ, nhận lấy viên tinh hạch khác biệt này:

"Cảm ơn, ta sẽ tiếp tục cố gắng."

Trần Lạc cười nói:

"Ta rất xem trọng ngươi."

Thư Vân, Phương Vũ và Trần Quang trước mắt còn chưa được có đãi ngộ này.

Tô Đại Trụ có tinh hạch cấp năm giúp đỡ cũng nhanh chóng đạt đến cấp ba. Trần Lạc lại hấp thụ thêm một lần, dị năng trong tinh hạch mới xem như tiêu hao một phần năm.

Hắn đi đến phòng của Mễ Linh, gõ cửa. Nhìn thấy Trần Lạc, sắc mặt Mễ Linh thoáng mất tự nhiên, đồng thời trong lòng cũng có phần cảnh giác với hắn.

Đến gõ cửa muộn như vậy, chẳng lẽ hắn có ý đồ xấu gì sao? Nếu vậy thì ta có nên hét lên hay không? Nếu hét lên cầu cứu, để cho Mễ Lạp nghe thấy thì không được tốt lắm nhỉ?

Trần Lạc nói:

"Ngươi đưa cho ta đồ vật thì ta cũng phải trả lại cho ngươi một chút."

Sắc mặt Mễ Linh tối sầm, có cần phải nhắc lại chuyện này hay không?

Trần Lạc lấy một món đồ từ trong túi ra, đặt vào lòng bàn tay của Mễ Linh. Cảm nhận được năng lượng của lửa nóng truyền đến, Mễ Linh giật mình:

"Thứ này có tác dụng với ngươi sao? Ngươi dùng thì tốt hơn, thực lực của ngươi càng mạnh thì có thể dẫn dắt đội ngũ tốt hơn."

Mễ Linh là dị năng giả hệ hỏa, tinh hạch hệ hỏa này càng thích hợp với cô hơn.

Trần Lạc cười nói:

"Khách sáo như vậy làm gì, trong hai chúng ta ai với ai, bây giờ ngươi hấp thụ thứ này thì sẽ tốt hơn, khi nào đến cấp ba thì trả lại cho ta là được."

Mễ Linh nhẹ nhàng gật đầu, không từ chối nữa, đúng rồi, đây là em rể của cô.

Sau mười phút, Mễ Linh cũng thăng đến cấp ba, trả tinh hạch lại cho Trần Lạc, năng lượng của tinh hạch còn thừa lại ba phần tư.

Về đến phòng, nhìn thấy Mễ Phạn chán nản lăn qua lăn lại trên giường, Trần Lạc mới nhận ra, quên ai thì cũng không thể quên Mễ Phạn của hắn. Mễ Phạn đã sớm thăng đến cấp hai, dù sao thiên phú của Mễ Phạn cũng không có mấy người có thể sánh kịp.

Nhưng kỳ lạ là thực lực của Mễ Phạn vẫn không hề thay đổi, mấy cái móng vuốt nhỏ màu hồng này vẫn không gây ra một chút sát thương nào. Cũng không học được kỹ năng gì khác. Sự thay đổi duy nhất là dường như xinh đẹp hơn lúc trước một chút.

Trần Lạc không hiểu được, bất kể là loại dị năng nào, sau khi thăng cấp cũng nên mạnh mẽ hơn trước một chút. Thật sự là lân đầu gặp phải. Đây là loại dị năng gì đây?

Mặc kệ Mễ Phạn có dị năng gì, nó ngoan ngoãn như vậy cũng phải sắp xếp cho nó thật tốt.

Trần Lạc khẽ cười một tiếng:

"Mễ Phạn, mấy ngày nay không ở cùng ngươi, tối nay chúng ta ngủ chung đi."

Hai con mắt Mễ Lạp tỏa sáng lấp lánh nhìn Trần Lạc:

"Thật sao?"

Trần Lạc chê cười nói:

"Hôm nay và ngày mai có hạn, lần tiếp theo nói không chừng có thể là một tháng sau."

Mễ Phạn cũng không quan tâm, vô cùng vui vẻ. Trần Lạc ôm Mễ Phạn vào trong ngực, tu luyện với Mễ Phạn.

Mễ Phạn hấp thụ tinh hạch cấp năm, Trần Lạc hấp thụ tinh hạch từ Lưu Uy và những người sống sót cấp một, cùng với một ít tinh hạch cấp hai.

Thực lực của Trần Lạc tăng lên quá nhanh, dẫn đến khó có thể nhanh chóng thăng cấp, chỉ khi tang thi có thể đạt đến cấp một thì hắn mới có thể tiếp tục phát triển nhanh chóng.

Bình thường, dị năng ở trong cơ thể của Trần Lạc không phát triển, không cần hấp thụ tinh hạch cũng có thể phát triển một cách tự nhiên, nhưng tốc độ lại quá chậm. Một dị năng giả cấp một có thể hấp thụ bốn viên tinh hạch cấp thấp nhất mỗi ngày cũng xem như rất nhanh rồi.

Mễ Phạn rất nhanh đã hấp thụ xong, cuối cùng cũng đạt đến cấp ba, nhưng vẫn không có bất kỳ biến hóa nào. Sau khi Mễ Phạn thăng cấp, không còn hoạt bát như lúc trước nữa, dường như đang cảm ứng điều gì đó.

Một lúc lâu sau, Mễ Phạn hơi không chắc chắn nói:

"Trần Lạc, ta cứ cảm giác sắp tới sẽ có chuyện không tốt xảy ra, có lẽ là vào ngày mốt."

Ngày kia chính là khúc dạo đầu cho sự chuyển hóa từ tang thi cấp thấp nhất lên cấp một, một số tang thi sẽ thăng lên cấp một. Là nói đến chuyện này sao?