TRUYỆN FULL

[Dịch] Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 260: Thành phố Hoa Tân (2)

Sau khi đám người Vương Song rời đi, nhìn bóng lưng bọn họ ở phía xa, Tào Quân như suy nghĩ gì đó, nhìn Thu Báo Quốc nói:

- Lão Thu, ngươi thấy thế nào?

Tào Quân đột nhiên nói như vậy, nhưng Thu Báo Quốc lại hiểu ý hắn, nét mặt chính khí bây giờ lại vô cùng ngưng trọng, nhìn bóng lưng đám người Vương Song đã rời đi,

- Dã tâm quá lớn! Không biết là phúc hay họa?

- Hy vọng hắn có thể đi con đường đúng đắn, nếu không, một khi lạc lối, cuối cùng kẻ chịu khổ sẽ là những người bình thường!

Hai người đồng thời thở dài, dường như vô cùng lo lắng cho tương lai.

- Ngươi cảm thấy lời hắn nói có đáng tin không?

- Thật giả đã không còn ý nghĩa gì nữa, chuyện đã quyết định thì không thể thay đổi!

- Nhưng có một việc quên không nói với hắn, thành phố Hoa Tân không phải là chỗ tốt, nơi đó vô cùng hỗn loạn, các thế lực rồng rắn lẫn lộn, hắn đi chuyến này, không biết sẽ gây nên song gió gì nữa!

Tào Quân nói một cách thâm sâu.

- Ha ha, như vậy mới thú vị chứ, dựa vào thực lực của hắn, ta lại chờ mông xem sẽ có chuyện gì xảy ra!

Trong mắt Thu sư trưởng lóe lên chút ánh sáng kỳ lạ, cười nói.

Những người ở bên cạnh nghe hai người nói chuyện, thậm chí ngay cả người của hai phe cũng tạm thời buông lỏng cảnh giác.

Nhưng Vương Song không biết chuyện gì cả, tiếp tục lên đường, đám người Vương Song gặp phải vô số Zombie cản trở, cũng giết rất nhiều Zombie, đồng thời cũng nhìn thấy rất nhiều việc ác, nhân tính đen tối bây giờ trở nên vô cùng đáng sợ, không có đạo đức kỷ luật ràng buộc, mọi người dường như đều trở thành dã thú, bắt đầu tuân theo những nguyên tắc nguyên thủy nhất.

Nguyên tắc, mạnh được yếu thua, cạnh tranh sinh tồn.

Mấy loại bẫy rập, âm mưu từ đồng loại của mình, đám người Vương Song cũng gặp được vài lần nhưng bây giờ thực lực của bọn họ vô cùng cường đại, tất cả đều bị phá hủy, bọn họ còn giết hơn mười mười!

Bây giờ, giết người đã trở thành một việc không thể bình thường hơn được nữa, tất cả mọi người dường như đều điên cuồng và hoang dã, có thể vì một cái bánh bao mà giết người huynh đệ tốt của mình, cũng chỉ vì muốn chạy thoát khỏi đám Zombie mà đẩy vợ và nữ nhi của mình ra sau, còn vì để bản thân trốn thoát mà tranh máy bay đến…

Từng việc từng việc đều khiến cho lòng Vương Song trở nên lạnh lẽo, càng khiến cho một nữ nhân như Lâm Tuyết Tình một lần nữa nhận thức sâu sắc về thế đạo tàn khốc này! Thậm chí ở trong lòng không ít người hơi hối hận, ở trong căn cứ của Vương Song, tuy bọn họ phải lao động mới có thể thu hoạch được lương thực, nhưng có thể không cần nghĩ đến việc ăn bữa nay lo bữa sau, còn được đông đảo người chiến đấu, Tiến Hóa Giả bảo vệ, không cần lo lắng đến vấn đề an toàn.

Nhưng bây giờ, nhìn thấy khung cảnh đen tối ở bên ngoài thế này, lòng tin giống như con thuyền nhỏ trong cơn bão, lắc lư không ngừng.

Hai ngày trôi qua, mọi người dần tiến đến gần thành phố Hoa Tân, lúc đến gần, người cũng xuất hiện ở bên ngoài nhiều hơn, thỉnh thoảng thấy có người đi về phía trước, có người rời đi, nhưng đa số những người mà đám người Vương Song đều giống nhau, đó là bọn họ được trang bị vũ trang đầy đủ, trong tay đều là súng ống! Dường như đa số đều là đoàn đội với nhau!

Một bức tường thành rất lớn ở ngay trước mặt, cao khoảng chừng mấy mết, nhưng dường như vẫn chưa xây xong, vẫn có vài chỗ được người ta xây dựng. Ngoài cửa, một cánh cửa sắt lớn ngăn lại toàn bộ đường đi, trước cửa thành còn có một đội nhân mã đang kiểm kê chuẩn bị tiến ra khỏi thành.

Đám người Vương Song thấy rõ, phàm là những người tiến vào trong đều sẽ bị bốc lột một trận, đa số đều rơi vào túi của bọn họ.

Đám người Vương Song đến cửa lớn, bị ngăn lại.

- Các ngươi là những người lần đầu đến đây đúng không!

Người đứng phía trước dường như là thủ lĩnh của đoàn người, có chút vênh váo tiến đến, nhìn nhìn đồ ở trên xe, rồi nháy mắt với binh lính ở đằng sau, những người đó bắt đầu cười hì hì vơ vét vật tư ở trên xe.

- Đúng vậy, bọn ta lần đầu tiên đến đây, nghe nói ở trong này thu nhận người sống sót, cho nên muốn gia nhập vào thành phố Hoa Tân!

Vương Song còn chưa lên tiếng, Vương Hổ đã bước lên phía trước, trầm giọng nói. Bọn họ đều ghi nhớ những gì Vương Song phân phó, nếu không có việc gì, nhất định không được bại lộ thân phận Tiến Hóa Giả của mình.

Dù sao đây không phải địa bàn của mình, lỡ như bị người ta phát hiện thân phận của bọn họ, chắc chắn sẽ xảy ra chuyện phiền phức.

Đối phương nghe tiếng của Vương Hổ, lạnh nhạt nói:

- Ta tên là Hầu Minh, các ngươi có thể mang đồ cá nhân của mình tiến vào, nhưng mà, không được mang theo súng ống, vũ khí và xe, mấy thứ đó đều phải nộp lên, tất nhiên cũng sẽ phát lương phiếu tương ứng với giá trị đồ vật của các ngươi!

- Trong thành bây giờ sử dụng chủ yếu là lương phiếu, các ngươi lần đầu đến đây, nếu trên người có vật phẩm gì đáng giá, có thể đến chỗ bọn ta đổi!

Đám người Vương Hổ nhướng mày, vũ khí cực kỳ quan trọng đối với bọn họ, nếu nộp lên, đến khi gặp nguy hiểm thì sẽ giảm đi khả năng đối phó.

Trương Dao nhìn thành phố Hoa Tân, trong lòng vô cùng hưng phấn,

- Chúng ta đến rồi, chúng ta đến rồi!