TRUYỆN FULL

[Dịch] Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 290: Bỏ chạy!

- Tiểu Cầm, Tiểu Song đâu? Hắn không phải nói rất nhanh sẽ đuổi theo sao? Tại sao bây giờ còn chưa đuổi tới, ngược lại đuổi tới lại là một nhóm trụy binh! Hắn sẽ không phải gặp nguy hiểm đó chứ!

Mẹ Vương Song là Trương Phương khuôn mặt tràn đầy lo lắng hỏi.

- Bá mẫu, ngài đừng lo lắng, thực lực của Vương đội trưởng chúng ta đều biết rõ, tuyệt đối sẽ không xảy ra nguy hiểm, hắn nhất định sẽ đuổi theo!

Lưu Hâm ở một bên không ngừng nổ súng về phía sau, mỗi một phát đều giống như một trái bom cỡ nhỏ, trực tiếp nổ bay từng chiếc xe ở phía sau. Nghe được lời nói của Trương Phương, dành chút thời gian quay đầu kiên định nói.

- Đúng vậy, Vương đội trưởng không thể nào có nguy hiểm, chỉ cần các ngài có thể bình an rời đi, chúng ta liền coi như thành công!

Chu Ảnh cũng là vẻ mặt kiên định nói, dị năng của hắn trong loại tình huống chạy trốn này hoàn toàn vô dụng, nếu như chỉ một mình hắn, vậy thì vẫn có hi vọng rời khỏi, nhưng coi như cho hắn hai cái lá gan, hắn cũng không dám bỏ mặc người ở đây mà chạy trốn!

Thời gian bọn họ đi theo Vương Song rất dài, đều biết bọn họ người nào đều có thể xảy ra chuyện, nhưng một khi người bọn họ bảo vệ xảy ra chuyện, Vương Song sợ rằng sẽ trực tiếp ném bọn họ cho Zombie ăn! Cho nên, coi như dùng thân thể ngăn cản đạn bắn bọn họ cũng đều không tiếc.

Những người khác đang không ngừng bắn trả về phía sau, Vương Song lần này chỉ dẫn theo không tới mười người, năm chiến sĩ thân kinh bách chiến, và ba Tiến Hóa Giả! Tám người, đạn trong tay không ngừng bắn tung tóe ở phía bên ngoài.

“Cộc cộc cộc”

Súng tự động trong tay toát ra từng chuỗi tia lửa, viên đạn bắn thẳng về phía sau, bắn vào trên chiếc xe, lô ra từng vết đạn bắn.

Nhưng mà đối phương dường như cũng có Tiến Hóa Giả, mỗi một lần ở thời điểm nguy cấp nhất sử dụng dị năng ngăn lại công kích của bọn họ!

“Rầm”

Một quả đạn pháo đuôi dài bay về hướng nơi này. Giống như một con rắn đuôi chuông, mang theo một đạo quang mang sáng ngời.

- Bazooka!

Sắc mặt đám người Chu Ảnh hoàn toàn thay đổi, kinh hãi nghẹn ngào kêu lên, bọn họ không nghĩ tới đối phương ác như vậy, trực tiếp sử dụng Bazooka! Bọn họ mặc dù là Tiến Hóa Giả, nhưng đối mặt với loại binh khí chi Vương tác chiến đơn thể này, chỉ cần trúng một kích, vậy thì hẳn phải chết không nghi ngờ.

- Mau tránh! Chuyển hướng!

Chu Ảnh không lo được cái gì, rống to với tài xế phía trước, tài xế cũng là một chiến sĩ, cũng là thân kinh bách chiến, mặc dù nhìn thấy Bazooka, nhưng lại cố nén kinh hoảng trong lòng, bỗng nhiên chuyển tay tay, chiếc xe trực tiếp quay theo một góc vuông 90 độ, một cái trôi qua, tránh thoát.

“Đùng”

Một tiếng nổ cực lớn vang lên, trên mặt đất ban đầu xuất hiện một cái động cực lớn, một cỗ sóng xung kích cường đại khuếch tán về bốn phía, cho dù là chiếc xe cũng đung đưa mãnh liệt.

- Ổn định cho ta!

Tài xế vội vàng nắm chắc tay lái, cố gắng không để chiếc xe bị lật.

Phía sau, từng chiếc xe hơi vội vàng đuổi sát theo chiếc xe của đám người Chu Ảnh, cầm đầu chính là thủ hạ của Lôi Thành, ba Tiến Hóa Giả dẫn đầu, nhìn thấy đám người Chu Ảnh tránh thoát được phát pháo đạn thứ nhất, trong đó Tiến Hóa Giả đang khiêng Bazooka trên vai hơi tiếc nuối mở miệng nói:

- Đáng tiếc, chỉ kém một chút!

- Lôi Minh, ngươi điên rồi! Đoàn trưởng nói là dẫn bọn hắn an toàn quay về! Ngươi là muốn để bọn hắn biến thành cái xác không hồn sao!

Một Tiến Hóa Giả khác nhìn thấy Lôi Minh, tức giận nói.

Lôi Minh này là cháu trai của Lôi Thành, bình thường đều là hung hăng càn quấy, sau khi mạt thế ngoài ý muốn giác tính dị năng của chính mình -Thần Lực, đi theo Lôi Thành ngược lại trở thành một người tâm phúc, bình thường cho dù là bọn họ cũng đều mơ hồ không để vào trong mắt, chẳng qua có nguyên nhân Lôi Thành ngăn trở , bọn hắn cũng cũng đều giận mà không dám nói.

Nhưng bây giờ hắn một chút cũng không nghe mệnh lệnh của Lôi Thành, lại có chút lo lắng, thực lực của Vương Song rốt cục cường đại cỡ nào, chính mình thế nhưng là rõ ràng nhất, Cuồng Đao đều chết trong tay đối phương, giống như dạng cao thủ này nhất định phải bắt được nhược điểm của bọn họ mới có thể khống chế, một khi đánh chết người nhà hắn, chỉ sợ Vương Song cái Tiến Hóa Giả siêu cấp nhất lưu này sẽ điên cuồng lên! Đến lúc đó đừng nói vì mình sử dụng, đến tột cùng sẽ xảy ra chuyện gì đều không có ai biết rõ!

- Yên tâm, ta có chừng mực! Sẽ không thật sự giết chết bọn chúng!

Lôi Minh thì vẻ mặt không quan tâm trả lời:

- Ta thật không rõ, chú tại sao phải coi trọng cái Tiến Hóa Giả Vương Song kia như vậy, ta còn thật sự không tin hắn có thể giết chết Cuồng Đao!

- Nếu để ta gặp được, ta chắc chắn khiến hắn biết được sự lợi hại của Vương Song ta!

Vẻ mặt Lôi Minh ngông cuồng nói tiếp.

- Cao Cốc, bỏ đi!

Tiến Hóa Giả thứ ba lúc này cũng khẽ kéo nam tử tên là Cao Cốc lại, thấp giọng nói.

- Hừ, gia hỏa tự đại ngông cuồng như vậy sớm muộn sẽ chịu thiệt thòi, đến lúc đó sẽ biết thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân!

Sắc mặt Cao Cốc không cam lòng mở miệng.