Tạ lão thái thái lảo đảo, suýt nữa thì ngã ngồi ra đất.
Bà ta ôm ngực, chống quải trượng hấp tấp đi về phía viện tử của Tạ Thế Duy.
Chỉ thấy tằng tôn tử Tạ Thế An mà bà ta coi trọng nhất đang ngồi dưới đất, dùng tay che trán, máu tươi chảy ra từ những khe hở ngón tay, từng giọt từng giọt rơi xuống đất.
Màu máu đỏ tươi khiến đầu óc lão thái thái choáng váng, suýt nữa là ngã nhào.
"Nghiệp chướng! Sao Tạ gia lại có thể sinh ra thứ nghiệp chướng như ngươi!"