Vân Sơ ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao, nuốt ngược nước mắt vào trong.
Trong bóng đêm, nàng nhìn thấy một bóng người đang tiến đến gần.
Vẻ yếu ớt đau buồn trên mặt nàng gần như biến mất không còn thấy tăm hơi, thay thế vào đó là vẻ lạnh lùng.
"Thái Tử Phi... à không, hiện tại phải nên gọi một tiếng Thái Hậu." Sở Thụy bước tới nói: "Từ Thái Tử Phi trở thành Thái Hậu, chắc ngươi chính là Thái Hậu ít trải qua tranh đấu nhất trong lịch sử đó."
Vân Sơ cười như không cười: "Vậy có phải ai gia nên nói tiếng cảm tạ với Nhiếp Chính Vương không?"