Thấy bánh bao thịt, Heo mập cũng không rảnh suy nghĩ về cái tên Từ Vũ này, tiến lên cầm một cái trước, cũng mặc kệ có làm bỏng miệng hay không mà nhét thẳng vào mồm.
Bánh bao trắng nõn nà như da thịt thiếu nữ đầy đặn co dãn, cắn một cái “xì” nước thịt thơm ngon không khỏi khiến Heo mập cuốn đầu lưỡi thô to của bản thân, tiến vào theo khe hở vừa bị cắn mở liếm hai cái, theo đó nhẹ hút… Ừ! Tràn đầy cảm giác thỏa mãn.
Nhìn Heo mập trái một cái phải một cái ăn đến quên cả trời đất, đương nhiên Vương Ma Tử và Đại Đầu sẽ không khách sáo.
Tuy bánh bao rất bình thường nhưng hương vị rất ngon miệng, hơn nữa giày vò lâu như vậy bọn họ thật sự đói bụng.
Triệu Khách lấy ra hai cái đặt vào đĩa, đưa đến trước mặt Từ Vũ: “Từ đại ca, có muốn nếm thử không.”