Vương Ma Tử bất đắc dĩ bĩu môi, dáng vẻ có lời muốn nói lại không có cách nào nói ra.
Thấy thế, ngón tay Triệu Khách gõ một cái, một suy nghĩ to gan cho đến tận bây giờ hắn cũng không dám suy nghĩ đến, lại xuất hiện ở trong đầu hắn.
Chẳng lẽ Hồng bà bà là…
Triệu Khách không phải người ngu, ngược lại suy nghĩ của hắn nhạy bén vượt quá người thường.
Nghĩ đến sư nương của hắn có thể tự do ra vào vùng đất bỏ đi, lại có thể khiến Vương Ma Tử và kẻ nghiện thuốc không có cách nào khác phải giúp đỡ hắn.