Hắn ta há hốc mồm, vô thức muốn giãy giụa ra, nhưng càng giãy giụa càng có thể cảm nhận được loại cảm giác vô lực kia.
“Nếu có kiếp sau không nên tùy tiện tới gần người khác, đặc biệt là kẻ mà ngươi không quen biết!”
Vương Ma Tử nói xong lời này, cánh tay to khỏe vung lên ném ra.
Theo tầm mắt của đầu mào gà lượn vòng, cuối cùng đầu mào gà cũng hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Trong con mắt này còn vẻ ngạc nhiên, lại không thể kịp hô lên sự sợ hãi trong lòng, đã hoàn toàn mất đi ý thức của mình.