Nhưng cặp đèn kia quá chói mắt, khoảng lại xa, ngũ giác của hắn không thăm dò được, thấy thế Triệu Khách khẽ cắn môi, lần mò đi ra từ trong đống đổ nát.
Không trực tiếp nhích tới gần, Triệu Khách cẩn thận đi đường vòng, đi vòng quanh Tiết Đào.
Quay đầu nhìn lên, chỉ thấy con hàng này ngơ ngác ngồi ở đó, vẻ mặt buồn bực ngán ngẩm hoàn toàn không giống dáng vẻ bị mê hoặc.
Suy nghĩ, Triệu Khách dứt khoát gọi ra Quỷ hổ, ngón tay chỉ về phía Tiết Đào đang ngồi ngẩn người ở chỗ đó: "Đi! Đánh hắn!"
Quỷ hổ nghe vậy, quay người cất bước đến gần Tiết Đào.