Ngao Liệp vô thức nhìn thoáng qua cánh tay của mình, nhưng khi thấy sọ não xác chết bị hắn ta gặm ăn ở trên tay, Ngao Liệp đột nhiên choáng váng.
Trên khuôn mặt máu thịt be bét kia chỉ còn lại một con mắt, nhìn chằm chằm vào Ngao Liệp như đang vặn hỏi tại sao muốn ăn nàng.
"Tại sao ngươi phải ăn ta!"
Lại một câu vặn hỏi, chỉ thấy trong bóng tối không ngừng có bóng người đi tới, không ngoại lệ đều là dáng vẻ của Thu Thủy.
Ánh mắt mỗi người vô hồn nhìn Ngao Liệp, đối mặt với từng câu hỏi, sắc mặt Ngao Liệp lúc xanh lúc trắng, cả người cứng đờ đứng nguyên tại chỗ, hai tay che mặt: "Ta không có... Ta..."