Chỉ thấy huyết khí trên người Vương Ma Tử càng lúc càng nồng nặc như sắp áp chế không nổi, chỉ thấy trong đoàn bóng đen kia đột nhiên đưa ra một cái móng vuốt màu đen, túm lấy du hồn huyện lệnh trên mặt đất.
Trong bóng đen lộ ra cái mồm to như chậu máu, một ngụm nuốt du hồn huyện lệnh vào.
Trong chốc lát, tia sáng nhọn màu đen cuốn lên một cơn gió lạnh âm trầm ở xung quanh, khiến trên trán Vương Ma Tử bắt đầu chảy ra một sợi mồ hôi lạnh.
“Hắc hắc, đừng vùng vẫy nữa, ta đã hút dương khí của ngươi tất nhiên sẽ không bạc đãi ngươi, đến lúc đó ta cho một cơ duyên để ngươi đầu thai vào nhà tướng, cả đời vinh hoa phú quý, ngươi cảm ơn ta còn không kịp!”
Lúc nói chuyện, chỉ thấy Vương lão thái đưa tay túm lấy một tên du hồn, há miệng thôn phệ.